SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 2 - Trang 263

"T-Tôi cũng sẽ giúp một tay."

Liebert vừa tằng hắng vừa nói, nhung có lẽ phần lớn lý do anh đòi đi

theo là sợ bị bỏ lại một mình.

Nhìn bộ dạng Liebert như thế, Holo cười khẩy.

Sau đó họ vào rừng nhặt củi, Lawrence tự hỏi mùi thú hoang thoang

thoảng đâu đây phải chăng là do anh tưởng tượng ra.

Tuy nhiên, đêm trôi qua trong yên tĩnh, không có gì xảy ra sau đó.

Khi nhìn thấy bóng dáng thị trấn Lamtra, Lawrence thực sự thở phào

nhẹ nhõm.

Nhìn lại quãng đường họ vừa đi qua với bên phải là khu rừng sâu

thăm thẳm, bên trái là những ngọn đồi gồ ghề như sắp đổ ập xuống,
Lawrence có cảm giác hệt như anh vừa bị bắt bước đi trên một con hẻm
dài vô tận.

Tuy nhiên, tiếng thở phào nhẹ nhõm phát ra không phải vì anh đã kết

thúc con đường đó. Anh đã từng kinh qua bao con đường còn tồi tệ hơn
trong quá khứ. Tiếng thở phào của anh là dành cho thực tế rằng ánh mắt
kì lạ mà đôi khi anh cảm nhận được từ tối hôm trước đã biết mất.

Nhìn trạng thái căng thẳng của Holo và Norah từ đầu đến cuối,

Lawrence biết đó không phải là trí tưởng tượng của riêng mình. Quả
nhiên khu rừng phân tách Ruvinheigen và Lamtra có thứ gì đó mà ngay
cả hiệp sĩ cũng phải khiếp sợ.

Dù vậy, nếu lúc đi có thể vượt qua bình yên thì chắc hẳn lúc về cũng

có thể vô sự. Dù Lawrence ít nhiều cũng thấy bất an nhưng Norah đã đi
bao nhiêu lần mà chưa một lần bị tấn công. Nếu giao phó cho Holo và
Norah - một người chăn cừu lành nghề - thì có lẽ bằng cách nào đó họ sẽ
làm được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.