SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 2 - Trang 52

"Tôi định trả nợ kèm theo tiền lãi nữa. Tức là tôi vay càng nhiều thì

anh càng có lời á. Nếu vậy thì cho tôi vay được không?"

Ho lo ngẩng mặt lên đưa mắt nhìn Lawrence.

Đôi mắt đẹp có màu hổ phách pha sắc đỏ.

"Dầu... à?"

"Ừm, tính vào tiền nợ của tôi cũng được mà, mua cho tôi nha?"

Giả thuyết lạ lùng làm sao, nhưng Lawrence không còn cách đáp trả

nào dành cho Holo, người đang cười toe toét với anh.

Kết cuộc, Lawrence chẳng còn cách nào khác ngoài gật đầu như đã

cạn kiệt hết sức lực.

"Cảm ơn."

Sau khi nói lời đó, Holo nép sát thân mình vào bờ vai Lawrence như

một chú mèo nhõng nhẽo, và hành động đó làm anh cảm thấy không tệ
lắm.

Lawrence biết đó là mong muốn của Holo, nhưng phản ứng của anh

là một tính cách đáng buồn của người thương nhân du hành, cô độc suốt
một thời gian dài.

"Nhưng mà, thực tế chẳng phải anh đã mặc cả được kha khá sao?"

Holo lơ đãng hỏi, vẫn dựa vào Lawrence và bắt đầu chải chuốt chiếc

đuôi lần nữa.

Cô sói này có thể phát hiện ra lời nói dối của con người. Lawrence tự

thấy có nói dối cũng vô ích nên đành trả lời thật lòng.

"Nên nói là ông ấy đã đặt tôi vào tình thế buộc phải mặc cả thì đúng

hơn."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.