SỐNG LẠI LÀM BIÊN ĐẠO CHỦ CHỐT - Trang 133

bàn ăn thấy có người động đũa thì sẽ âm thầm dừng lại. Hắn làm chuyện
này không chút dấu vết, Sở Du cũng vì ngồi gần nên mới thấy được.

Sở Du có chút xấu hổ, thật ra cô là kiểu người khá vô tâm trên bàn ăn,

sẽ rất ít để ý đến những chuyện này. Lúc ăn chung ở Đại Học hay lúc làm
việc, cô đều yên lặng ăn cơm, rất ít khi giúp người khác châm trà thêm
nước, thêm thức ăn, thêm cơm, làm những chuyện như vậy, cô sẽ cảm thấy
không được nhiên cũng không thoải mái. Bạn bè vẫn hay cười nhạo cô,
"Trời sanh mang mệnh lãnh đạo, chờ tụi mình tới hầu hạ ~!"

Có người làm chuyện này tỏ ra nhiệt tình quá mức, khiến cho người

khác cảm thấy không được thoải mái, còn cảm giác vừa khéo như của Bồ
Tử Hạo thật ra thì rất ít, Sở Du có hơi hâm mộ loại năng lực này.

Cơ hội ngồi cùng một bàn ăn lớn này đối với học sinh trung học rất ít,

mọi người cũng tương đối hưng phấn, thỉnh thoảng bùng nổ một trận cười
to. Sở Du là người đầu tiên đặt đũa xuống, cô cũng không rời bàn liền, mà
ngồi cười nói cùng mọi người. Bồ Tử Hạo lặng lẽ nói, "Cậu no rồi à?"

"No rồi." Sở Du vốn ăn không nhiều, ngồi trên ghế lắc lư.

Bồ Tử Hạo nhìn dáng vẻ gật gù đắc ý của cô, cảm thấy thật dễ thương.

Sở Du vừa mới cười to với mọi người, gò má hơi ửng đỏ, tóc cũng rũ nhẹ
vài sợi.

Trên bàn có một món ăn vô cùng cay, còn dư không ít. Có nam sinh đề

nghị mọi người chơi trò chơi, người thua bị trừng phạt phải ăn món này.
Nam sinh kia hỏi, "Bồ Tử Hạo, cậu có chơi hay không?"

"Hả?" Bồ Tử Hạo thất thần, vừa rồi hắn cũng không nghe mọi người

đang thảo luận cái gì, trong đầu vẫn còn nghĩ tới dáng vẻ lắc lư của cô.
Nam sinh kia nhìn bộ dạng ngơ ngác của Bồ Tử Hạo, nổi lên tâm tư đùa
dai, dứt khoát tới gần hắn, nhét đầy một muỗng đồ cay kia!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.