SỐNG LẠI LÀM BIÊN ĐẠO CHỦ CHỐT - Trang 22

cơm ở trường ăn không ngon thì buổi trưa sẽ chạy đến phố ăn vặt bên cạnh
tuỳ tiện mua chút gì đó, mang đến chỗ tham quan ăn.

Sở Du mang cặp sách, theo Trần Huyên xuống lầu. Trên hành lang đều

là học sinh mang đồng phục trắng đen, hoạt động tham quan này là bắt
buộc học sinh toàn khoá phải tham gia, các bạn học cũng ào ào xuống lầu
chạy đến cổng trường. Sở Du đi theo Trần Huyên, ở giữa đám người ồn ào
như vậy mới có chút cảm giác chân thực, tiếng cười nói xung quanh, tiếng
bước chân xuống lầu, tiếng chuông xe đạp dưới sân,... Cô quả thật đã trở lại
thời cao trung rồi.

"Tí nữa chúng ta tới trước giờ tham quan, đi xem phim ha? Bên cạnh

có một rạp chiếu phim." Trần Huyên hứng chí bường bừng nói, ở thời cao
trung, học tập vô cùng áp lực, thật khó khăn mới có một buổi chiều thoải
mái như vậy nha.

Sở Du vừa đi tới cửa, chợt nhớ đến bài khiển tra sáng nay, có chút

chần chừ: "Tới kịp sao? Tớ còn bài kiểm tra chưa sửa, cô Ngô bảo tớ sau
khi sửa bài xong đến gặp cô ấy..."

"Có thể! Xem phim xong đến KFC tớ chỉ cho cậu, bài tập hôm nay

cũng không nhiều." Trần Huyên tuỳ tiện nói, không muốn nghe mấy lời bàn
ra của Sở Du, cơ hội như vậy đúng là "ngàn năm có một". Mấy người các
cô cuối tuần còn phải đi học thêm, bài tập càng nhiều, cơ hội để đi chơi lại
càng ít.

Sở Du nhìn bộ dạng kiên trì của Trần Huyên dở khóc dở cười, cô

không hiểu suy nghĩ của Trần Huyên cho lắm, dù sao cô trước kia cũng
không làm chương trình và việc cá nhân cùng lúc, đều có thể thả lỏng nghỉ
ngơi. Bình thường làm chương trình đều là điên cuồng bận bịu một trận,
sau đó sẽ dành thời gian thư giãn. Bất quá, khi cô học cao trung, giống như
Trần Huyên bây giờ, mỗi ngày đều bị áp lực học tập hành hạ tới mức không
thở nổi, luôn mong đợi thời cơ để thoải mái như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.