SỐNG LẠI LÀM BIÊN ĐẠO CHỦ CHỐT - Trang 262

“Thầy, anh Đại Bàng giơ từ sáng đến giờ chắc mệt lắm rồi, thầy để

cho anh ấy nghỉ ngơi nhiều một chút đi!” Lý do của Sở Du đầy đủ, nụ cười
ấm áp, “Bây giờ để em giơ đi.”

“Vậy cũng được, nhưng mà em đừng coi thường mấy chuyện giơ mic

này, nhìn qua có vẻ đơn giản nhưng...” Triệu Trạch cảm thấy Sở Du nhỏ
con như vậy thì có thể giơ mic được bao lâu chứ, boom mic trong tay cô
tuy không tính quá dài, không nặng lắm, nhưng giữ vững một động tác
trong thời gian daì thì sẽ rất mỏi.

Sở Du hướng sang thư ký trường quay ra hiệu, quay phim và diễn viên

lục tục chuẩn bị xong, bắt đầu làm việc một lần nữa. Cô vừa mới thử giơ
boom mic một lần, sau khi nhớ kỹ cảnh quay, động tác giơ mic như nước
chảy mây trôi, một lần đã qua. Triệu Trạch không nghĩ tới Sở Du chuyên
nghiệp như vậy, nhất thời ngây tại chỗ.

Sở Du vừa giơ mic lên, quay đầu thấy Triệu Trạch đứng đơ ra, nở nụ

cười hài hươc nhắc nhở, “Thầy nên đeo tai nghe lên đi, dù sao nếu thầy
không đeo, em giơ mic cũng vô dụng.”

Giọng nói của cô vẫn luôn mềm mại, không hề mang tính công kích,

nhưng ánh mắt lại ác liệt, khiến người ta loại cảm giác mạnh mẽ cường thế.
Triệu Trạch theo bản năng đeo tai nghe lên, trước mắt ông ta dường như là
một vị tổng đạo diễn sấm rền gió cuốn, mệnh lệnh của cô không được phép
nghi ngờ. Có những người, không giận tự uy, dễ gần nhưng khó chạm đến,
trời sinh khiến cho người khác luôn vô thức nghe theo.

Sở Du giờ vẫn còn nhớ lúc lên Đại học, giảng viên đã nói. “Các em dĩ

nhiên không cần thiết phải tinh thông tất cả mọi thứ, nhưng mà nhất định
phải hiểu được từng loại công việc, thứ nhất là vì không để bị người khác
lừa gạt; hai là lúc bọn họ quăng thúng không chịu làm nữa thì có thể dùng
hành động cho bọn họ biết, không có họ công việc vẫn có thể tiến hành
được như thường.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.