SÔNG NGẦM - Trang 144

lòng ông Hình, ông gần như không dám ngẩng đầu lên nhìn Phương Mộc,
chỉ làm theo anh một cách máy móc.

"Được rồi, bây giờ ở đây chỉ có anh và em." Phương Mộc khẽ cúi

người xuống, "Hôm qua em đã đến nhà anh."

Bàn tay đang kẹp điếu thuốc lá đưa lên liền dừng lại giữa khoảng

không, run lên bần bật.

Phương Mộc nhìn bàn tay run rẩy của ông Hình, mặt không biểu lộ

cảm xúc, "Kẻ nào làm?"

Ông Hình khó nhọc nhét điếu thuốc vào miệng, rít mạnh một hơi,

giọng khàn đi: "Hãy quên việc tôi nhờ cậu đi. Tôi phải gánh chịu tội lỗi của
mình."

Phương Mộc im lặng nhìn ông Hình mấy giây, rồi lại hỏi: "Kẻ nào

làm?"

"Đừng hỏi nữa. Đừng làm bất cứ việc gì cho tôi nữa, không đáng."

Ông Hình lắc đầu rất mạnh, "Tôi không thể để người khác liên lụy thêm
nữa…"

"Em không chỉ là vì anh." Phương Mộc ngắt lời ông, "Nếu em biết

những việc này, mà không làm gì, thì không còn là em nữa. Anh nghĩ thế
nào?"

Ông Hình ngẩng đầu lên, vô tình chạm phải ánh mắt Phương Mộc, hai

người nhìn nhau mấy giây, rồi cùng cười.

"Cậu muốn biết những gì?"
"Em muốn biết tất cả." Mắt Phương Mộc sáng rực, "Tất cả mọi

chuyện."

"Thế thì phải kể từ đầu năm nay. Có nhớ lần trước tôi nói với cậu về

vụ buôn bán trẻ em xuyên quốc gia không? Lúc đầu, bọn tôi đã làm được
một số việc ở vòng ngoài, nhưng tiến triển rất chậm, cũng gặp phải trở lực
rất lớn. Sau đó, tôi quyết định sử dụng giải pháp điều tra bí mật. Cùng thời
gian đó, tôi nhận được một vài cú điện thoại khủng bố. Cậu biết đấy, làm
cái nghề này, những trò đó như cơm bữa, tôi cũng không để ý. Đầu tháng 8,
ở khu Khoan Điền xảy ra một vụ bắt cóc bé gái học sinh tiểu học ngoài ý
muốn, án phạt nhẹ, cháu bé suýt bị bắt cóc đó là học sinh của Hình Na…"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.