SÔNG NGẦM - Trang 383

qua. Cánh tay quấn băng trắng cũng nhảy xuống theo, vặn sáng đèn pin, rồi
đẩy vào vai hắn, ra hiệu cho hắn đi về phía trước. Kim Vĩnh Dụ không còn
lựa chọn nào khác, đành làm theo ý anh ta.

Đi về phía trước chừng mười phút, cánh tay quấn băng trắng đột nhiên

túm lấy áo Kim Vĩnh Dụ, đồng thời rọi đèn pin lên trên. Kim Vĩnh Dụ
ngẩng đầu lên, thấy một cái thang sắt bắc lên một mặt phẳng trên đầu,
thoáng có ánh trăng hắt xuống.

Kim Vĩnh Dụ muốn nhìn xem mặt mũi đối phương thế nào, vừa quay

đầu lại, không ngờ trước mắt tối om. Cánh tay quấn băng trắng đã tắt đèn
pin.

Hắn đành nói cảm ơn, rồi nhấc chân trèo lên chiếc thang, vừa trèo lên

trên đỉnh, nắp miệng giếng bằng sắt trên đầu liền mở ra, kêu "xoảng" một
tiếng.

Mấy luồng sáng đồng thời rọi vào mặt hắn, Kim Vĩnh Dụ lập tức cảm

thấy hoa mắt chóng mặt.

Tiếp đó, mấy cánh tay lôi hắn lên khỏi miệng hầm, hắn còn chưa kịp

định thần lại, luồng sáng chói lóa trước mắt đã biến mất.

Kim Vĩnh Dụ bỗng bị một chiếc bao tải trùm kín từ đầu đến chân.
Lục Đại Giang mặc bộ comple mới cứng cộm, đi giày da bóng lộn,

nhưng vẫn không sao che được sự thô lỗ và vô học hiện ra rõ mồn một trên
gương mặt hắn. Hắn ngẩng đầu nhìn tấm cửa kính sáng loáng không một
hạt bụi của ngân hàng Thương nghiệp, khẽ đằng hắng trong cổ, đưa tay
vuốt tóc, gượng gạo bước vào bên trong.

Ngân hàng chật kín người. Hôm nay là ngày phát lương hưu, ô cửa

nào cũng có rất nhiều các ông cụ, bà cụ vẻ mặt phúc hậu xếp thành hàng
dài. Lục Đại Giang cầm chặt tấm thẻ ngân hàng, đứng chen chúc giữa đám
đông không biết làm thế nào.

Nhân viên bảo vệ ngân hàng quan sát anh ta, vẻ nghi hoặc, rồi bước

tới hỏi: "Xin lỗi, cho hỏi anh muốn làm gì?"

Lục Đại Giang nuốt nước bọt, lắp bắp trả lời: "Rút… rút tiền."
"Rút bao nhiêu?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.