SỰ THẬT VỀ VỤ ÁN HARRY QUEBERT HAY CHUYỆN NÀNG NOLA - Trang 7

LỜI NÓI ĐẦU

Tháng Mười năm 2008

(Ba mươi ba năm sau vụ mất tích)

Ai ai cũng nói về cuốn sách. Trên các đường phố của New York, tôi

không còn được yên thân đi dạo, cũng không thể chạy bộ trong công viên
Central Park mà không có những người cũng chạy bộ như tôi nhận ra và
thốt lên: “Ô kìa, là Goldman đó! Nhà văn đấy!” Thậm chí, một số người
còn chạy theo và hỏi tôi những vấn đề mà họ thắc mắc: “Những điều anh
viết trong sách là thật đấy à? Harry Quebert đã làm thế thật sao?” Trong
quán cà phê West Village nơi tôi có thói quen lui tới, một số khách hàng
còn không ngần ngại ngồi hẳn vào bàn nói chuyện với tôi: “Tôi đang đọc
quyển sách của anh, anh Goldman ạ: tôi không sao ngừng lại được! Cuốn
đầu tiên đã quá hay rồi, thế mà cuốn này thì, trời ơi! Anh được người ta trả
đến tận một triệu đô la để viết cuốn này à? Anh bao nhiêu tuổi? Chắc chưa
đến ba mươi phải không? Ba mươi! Thế mà anh đã hái được cả một đống
tiền như thế !” Ngay cả bảo vệ tòa nhà tôi ở còn tranh thủ đọc lúc không có
người ra vào, khi đọc xong, ông chặn tôi lại ở chân cầu thang máy rất lâu
để thổ lộ những điều làm ông đang xúc động tột độ: “Ôi rốt cuộc đó là điều
đã xảy ra với Nola Kellergan ư? Kinh khủng thật! Nhưng làm sao mà lại
thế được nhỉ? Này, anh Goldman này, làm sao mà lại có thể thế được nhỉ?”

Toàn bộ New York say sưa đọc cuốn sách của tôi; mới xuất bản được hai

tuần mà đã hứa hẹn là quyển sách bán chạy nhất trong năm trên toàn lục địa
châu Mĩ. Ai ai cũng muốn biết điều gì đã xảy ra ở Aurora năm 1975. Khắp
nơi người ta nói đến nó: tivi, đài và báo chí. Mới sắp sửa tròn ba mươi mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.