TÁC NHÂN THU HÚT - Trang 113

“Bây giờ, hãy tạo một tia sáng từ đỉnh đầu xuống đến sàn nhà, ở phía trước
bàn chân của bạn.”
Tôi đã làm thế. Tôi có thể thấy nó giống như đường đi của những con kiến.
Vì lý do nào đó, tôi nghĩ đến câu chuyện vui về hai bệnh nhân tâm thần
muốn thoát khỏi cái nhà tù giam hãm họ. Một người nói rằng ông ta sẽ bật
đèn pin, và người kia có thể trốn thoát bằng cách đi bộ trên các tia sáng.
Người kia nói, “Ông nghĩ tôi điên sao? Tôi sẽ đi được nửa đường, và ông
sẽ tắt đèn đi!”
Lúc bấy giờ, Wilde giục chúng tôi hãy tạo ra một hình ảnh tinh thần của
mình và thu nhỏ nó lại.
“Bây giờ hãy làm cho hình ảnh đó đi theo tia sáng, từ đỉnh đầu của bạn
xuống đến sàn nhà,” Wilde hướng dẫn.
Tôi đã làm theo lời ông chỉ bảo. “Joe bé nhỏ” đi theo tia sáng tinh thần của
tôi và xuống đến sàn nhà. Trong tâm trí, tôi thấy hình ảnh tí hon của tôi
đang đi quanh đôi giày của mình và nhìn quanh phòng.
“Chỉ cần quan sát xem hình ảnh của bạn đang làm gì nhé,” Wilde nói.
Hình người tí hon có vẻ hơi lúng túng. Nó không biết đi đâu hay làm gì, vì
vậy nó chỉ ngồi cạnh mũi giày của tôi và nhìn Stuart Wilde, cùng với tôi.
Sau một vài phút, Wilde bảo chúng tôi đưa hình ảnh thằng người tí hon đó
nương theo tia sáng về vị trí cũ, và phóng to nó đến kích thước đầy đủ, và
sau đó nhập vào cơ thể mình.
“Mọi người thấy thế nào?” Wilde hỏi.
Một người đàn ông cao lớn đứng lên và nói: “Thật khó hiểu. Hình ảnh thu
nhỏ của tôi không biết phải làm gì.”
“Bạn có biết bạn muốn làm gì không?” Wilde hỏi. “Ồ, có, tôi nghĩ như
vậy.”
“Ai nữa nào?” Wilde hỏi.
“Hình ảnh tí hon của tôi rất vui vẻ. Nó chạy xung quanh và nhìn những
đồng xu trên sàn nhà! “
“Tuyệt!” Wilde nói, “Ai nữa nào?” Tôi đứng lên.
“Hình ảnh tí hon của tôi chỉ ngồi trên mũi giày của tôi mà chẳng làm gì,”
tôi nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.