TÂM LÝ HỌC TỘI PHẠM - TẬP 2 - Trang 27

những kẻ để tiện và bạo ngược. Khi chúng hành động nhân danh chính
nghĩa, những cá nhân tàn nhẫn này sẽ khủng bố và tàn sát kẻ thù.

Hầu hết những người đàn ông trở thành kẻ độc tài tàn nhẫn đều là tội

phạm từ rất lâu trước khi đạt được vị trí quyền lực tuyệt đối. Trong cuốn
sách kinh điển The Psychopathic God (tạm dịch: Thánh tâm thần), Robert G.
L. Waite đã dành ra hơn 500 trang phân tích về Adolf Hitler.

2

Những quan

sát của ông cung cấp bằng chứng cho thấy, từ thời thơ ấu, Adolf Hitler đã
thể hiện những kiểu suy nghĩ và hành vi phổ biến đối với tội phạm. Waite
lưu ý rằng những cơn giận dữ là “phương tiện được Adolf bé nhỏ sử dụng để
khiến người mẹ già cả của mình phải tuân theo các yêu cầu của ông ta”. Đến
năm 11 tuổi, Hitler “không còn là cậu học trò ngoan ngoãn của những năm
trước nữa”. Thay vào đó, cậu ta là người “thích tranh luận, tự cho mình là
chính kiến, cố ý, kiêu ngạo và nóng tính”. Hitler khi trẻ tuổi “yêu cầu các
học sinh phải phục tùng, tự cho mình là người lãnh đạo”. Theo tác giả
Waite, năm thứ 12 của Hitler “đóng vai trò quan trọng một cách bất thường
trong sự phát triển cá nhân của ông ta”. Cậu bé từng là học sinh ngôi sao của
các ngôi trường bắt đầu thất bại, đứa trẻ bề ngoài tự mãn, hiếu động với
những trò chơi mạnh mẽ trong khu phố đã trở thành một đứa trẻ tuổi vị
thành niên đầy ngang ngược, thu mình, nói chuyện với cây cối trên những
ngọn đồi hiu quạnh, ca ngợi gió, đánh nhau với cha mẹ, biếm họa giáo viên
và căm ghét thế giới”. Thành tích học tập của Hitler sa sút đến mức ông ta
phải rời khỏi ngôi trường này và nhập học ở trường khác, sau đó bỏ học
trước khi tốt nghiệp. Ở tuổi 16, Hitler mua một tờ vé số, bản thân điều đó
không có gì là lạ, tuy nhiên Waite viết, “Điều gây ấn tượng ở Hitler khi trẻ
tuổi là niềm tin tuyệt đối rằng mình sẽ trúng số”. Ông ta lên kế hoạch chi
tiêu số tiền đó. Khi không trúng số, ông ta rơi vào “cơn thịnh nộ mù quáng”.
Hitler vừa đa cảm vừa tàn bạo đối với động vật. Một nghị định năm 1936
cho thấy “sự quan tâm đặc biệt đối với nỗi đau của tôm hùm và cua” và quy
định cách thức giúp chúng có cái chết nhân đạo” nhất. Tuy nhiên, Hitler đã
“[hành hạ] một cách dã man với con chó của mình”, đánh con chó “như một
kẻ điên”. Vào thời điểm quan tâm đến tôm hùm, Hitler được cho là đã nhận
xét với một cộng sự, “Liệu tôi có ý định tiêu diệt toàn bộ loài này không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.