TÂM NGUYỆN CUỐI CÙNG - Trang 261

Ngụy Quýnh không quay đầu lại, cố gắng tỏ ra bình thản, bước từng

bước ra phía trước chiếc giá để hồ sơ, để cuốn hồ sơ trong tay về vị trí cũ,
đồng thời nhanh chóng đảo mắt nhìn tấm thẻ mục lục trên giá: Năm 2010 -
2013 (Hình sự).

Xem ra, dãy này đúng là dùng để lưu trữ hồ sơ các vụ án hình sự, đồng

thời được sắp xếp theo thứ tự năm xét xử vụ án. Cậu nhìn ra dãy phía sau -
đó chắc là các vụ án xét xử trước năm 2010.

Ngụy Quýnh liền đi ra phía sau, cậu cảm thấy rất rõ rệt ánh mắt của nhân

viên quản lý nhìn theo sau lưng cậu. Đi đến phía trước chiếc giá bằng sắt
tiếp theo, cậu ngẩng đầu nhìn thẻ mục lục: Năm 2005 - 2009 (Hình sự).

Xem ra mình đoán không sai! Ngụy Quýnh càng tự tin, đang định đi về

phía trước để tìm tiếp, bỗng nghe thấy nhân viên quản lý quát phía sau
lưng:

“Đồng chí kia, cậu muốn làm gì?”
“Dạ?” Ngụy Quýnh giật bắn mình, luống cuống quay lại, “Em… em

muốn xem thử hồ sơ khác.”

“Chánh án Lưu đưa cho cậu cuốn nào, thì cậu xem cuốn ấy.” Nhân viên

quản lý chằm chằm nhìn Ngụy Quýnh, giọng rất gay gắt, “Không được tùy
tiện tìm đọc.”

“Ồ, em biết rồi.” Ngụy Quýnh bước nhanh về chỗ ngồi của mình, trước

khi ngồi xuống, cậu hơi cúi người về phía nhân viên quản lý, “Em xin lỗi.”

Nhân viên quản lý khẽ gật đầu, tiếp tục cúi đầu nghịch điện thoại di

động.

Ngụy Quýnh lật giở cuốn hồ sơ duy nhất còn lại trên mặt bàn, giả vờ

đọc, cảm giác tim mình đang đập thình thịch.

Nhân viên quản lý ở ngay trước mắt, hơn nữa không hề lơ đãng như vẻ

bề ngoài, nhất cử nhất động của mình đều nằm trong tầm giám sát của anh
ta, làm sao mà lấy được hồ sơ vụ án đây?

Ngụy Quýnh thấy nản trong lòng, chỉ muốn lập tức chuồn khỏi gian

phòng lưu trữ hồ sơ này. Nhưng, vừa nghĩ đến Nhạc Tiêu Tuệ đang mệt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.