bạc, y phục sơ sài, đi xe xấu ngựa gầy, chi tiêu hạn hẹp. Sủng ba lần đi làm
quan ở xa, thường muốn quay về bản địa. Mỗi khi qua lại kinh sư, Sủng
hay xuống xe đi bộ, mọi người chẳng ai biết. Sủng có lần muốn vào nghỉ ở
dịch đình, viên đình lại ngăn cản nói: “Nhà trạm đang sắp xếp lại, để đón
Lưu công
, ngài không thể vào nghỉ được.” Sủng bèn bỏ đi. Đại loại là
Sủng liêm khiết tằn tiện như thế. Lúc già Sủng bị bệnh chết ở nhà.
Anh cả của Do là Đại, tự Công Sơn, từng giữ chức Thị trung, Thứ lại
Duyện châu.
Tục Hán thư chép: Cha Do là Dư, nổi danh ở một phương, làm Thái thú
Sơn Dương. Đại và Do đều có tiếng là tài tuấn. Sách Anh hùng ký khen Đại
là người hiếu thuận và có lòng nhân, lấy sự khiêm tốn để đãi người.
Năm Do mười chín tuổi, chú của Do là Vĩ bị giặc cướp bắt làm con tin,
Do cướp chú về, bởi thế nổi danh. Được đề cử Hiếu liêm, làm Lang trung,
sau thăng làm trưởng huyện Hạ Ấp. Thời ấy Quận thú đem người thân của
mình phó thác cho Do
, Do bèn bỏ quan mà đi. Châu phủ lại cho triệu Do
bố trí làm quan ở Tế Nam, Tế Nam tướng là con của Trung thường thị,
tham ô không tuân vương pháp, Do dâng tấu xin cách chức hắn. Người ở
Bình Nguyên là Đào Khâu Hồng tiến cử Do, muốn quan châu cất Do lên
làm Mậu tài. Thứ sử nói: “Năm ngoái ngươi đã tiến cử Công Sơn, sao giờ
lại đề cử Chính Lễ nhỉ?” Hồng nói: “Nếu trước kia sứ quân đã sáng suốt
dùng Công Sơn, sau lại cất nhắc Chính Lễ, có thể nói là ngự hai con rồng đi
trên quãng đường dài, phóng con ngựa Ký
sướng sao!” Vừa lúc triều đình cho vời Do về làm Tư không duyện, rồi
phong làm Thị ngự sử, Do không tới. Rồi đi tránh loạn ở Hoài Phố, triều
đình lại xuống chiếu cho Do làm Thứ sử Dương Châu. Bấy giờ Viên Thuật
ở Hoài Nam, Do kiêng sợ, không dám tới Dương Châu. Bèn xuôi nam qua
sông Trường Giang, Ngô Cảnh-Tôn Bí nghênh đón bố trí cho Do ở Khúc
A. Thuật có mưu đồ tiếm nghịch, vây đánh các quận huyện. Do phái Phàn
Năng-Trương Anh đóng quân ở ven sông để cự Thuật. Vì Cảnh-Bí đều do
Thuật cất nhắc, nên Do cưỡng bức đuổi họ đi. Bởi thế Thuật tự giữ chức
Thứ sử Dương Châu, cùng với Cảnh-Bí hợp sức đánh bọn Anh-Năng, hơn