về, nhất định sẽ được làm quan trong triều đình Tây Thục, cuối cùng cũng
chẳng cần làm lão nông ở nơi đồng ruộng nữa rồi, ngài sẽ báo đáp ta như
thế nào đây?” Duệ đáp rằng: “Duệ mang tội mà trở về, tính mạng này sẽ
phải giao cho quan chấp pháp xử trí, nếu may mắn được miễn tội mà toàn
thân, năm mươi tám năm trước là của phụ mẫu ban cho, từ đó về sau là ân
điển của đại vương.” Quyền nghe vậy thì vui vẻ cười lên, tỏ vẻ coi trọng
Duệ. Duệ sau khi ra khỏi cửa ngách, vô cùng hối hận vì đã không giả vờ
ngu ngốc, ngay sau đó liền lập tức lên thuyền, gia tăng tốc độ gấp rút khởi
hành. Tôn Quyền quả nhiên phái người đuổi theo, Duệ đã vào trong cảnh
giới Vĩnh An được mấy chục dặm, kẻ đuổi theo không thể đuổi kịp.
Đến đất Thục, Thừa tướng Lượng dùng làm Tham quân, thay quyền giải
quyết những việc trong phủ Thừa tướng, lại kiêm nhiệm cả chức Trị trung
Tùng sự
Ích Châu. Lượng xuất binh đóng ở Hán Trung, Duệ dùng thân
phận Xạ thanh Hiệu úy kiêm nhiệm chức Lưu phủ Trưởng lại
. Thường
khen Gia Cát Lượng rằng: “Thưởng công không bỏ sót người ở xa, phạt tội
không ngại kẻ thân cận bên cạnh, tước vị không thể không có công lao mà
lấy được, hình phạt không thể vì người phú quý mà miễn bỏ, đây chính mà
nguyên nhân khiến cả người hiền lẫn kẻ ngu đều quên mình nỗ lực.” Năm
thứ hai, đi lên phía bắc để bàn chuyện với Lượng, người đưa tiễn có mấy
trăm, xe chật cả đường. Duệ viết thư cho người thân tín của mình rằng:
“Gần đây phải đi đường xa, ngày đêm nghênh đón khách khứa, không được
ngủ ngon. Mọi người tự nhiên là đều tôn kính Thừa tướng Trưởng lại, (thế
nhưng) con trai Trương Quần chỉ là phụ giúp về mặt này mà cũng mệt mỏi
muốn chết.” Giọng điệu của ông vẫn luôn khôi hài và trôi chảy như vậy.
Thần Tùng Chi xét: nói năng khôi hài quý là ở chỗ tâm cơ mẫn tiệp, sách
có sơ sót thì cần phải lưu ý. Nay thấy sách viết rằng là nói chuyện khôi hài,
thực không đúng với đạo lý.
Thuở nhỏ thân thiết với Dương Cung ở Kiên Vi, Cung chết sớm, để lại
đứa con côi còn chưa được mấy tuổi, Duệ đón về và giữ lại, chia phòng cho
cùng ở. Duệ còn hầu hạ mẹ Cung như với mẹ mình. Con của Cung là Tức
lớn lên, Duệ lấy vợ, mua nhà cửa ruộng vườn cho, để Tức tách hộ ra riêng.