TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 1269

nghiên cứu một phen. Ánh mắt của hắn lúc này chợt ngưng tụ lại, tay phải
thì chậm rãi giơ lên, khống chế linh khí chạy dọc trong cơ thể theo cách đặc
biệt của Vân Vụ Phiêu Miểu công. Dần dần, lại có một tia sương mù phiêu
tán ra từ đầu ngón trỏ trên tay phải của Vương Bảo Nhạc.

Tia sương mù này có màu xám, thọat trông thì rất tầm thường, nhưng

sau khi nó xuất hiện lại không hề có chút dấu hiệu sẽ tản ra hay biến mất
nào cả. Ngược lại, nó vẫn luôn ngưng tụ trên đầu ngón trỏ của Vương Bảo
Nhạc, lượn lờ xung quanh đó giống như một con rắn nhỏ màu xám.

- Vân Vụ Chỉ có thể dung nhập vào hư không, phiêu hốt vô tung, lại

có thể khuếch tán giống như mây mù để ngăn cản kẻ thù ở bên ngoài. Nó
cũng có thể được phóng ra, theo tu vi bất đồng thì lực sát thương thể hiện ra
cũng khác nhau!

Trong miệng Vương Bảo Nhạc thì thầm phần giới thiệu về Vân Vụ

Chỉ có trong thẻ ngọc. Sau đó hắn nhìn xuống tia sương mù đang quấn
quanh trên ngón tay mình, cũng không nhìn ra nó lợi hại cỡ nào, vì thế hắn
thử vung tay phải lên.

Tia sương mù đang vờn quanh ngón tay hắn tựa như biến thành một

con rắn nhỏ vô cùng sống động và linh hoạt, bắn nhanh ra ngoài, như thể
dung nhập vào trong hư không, khó mà có thể thấy rõ quỹ tích của nó, chỉ
trong nháy mắt đã đâm thẳng vào vách tường ở bên cạnh.

Không có nổ mạnh mà chỉ phát ra một tiếng ‘phịch’, tia sương mù

màu xám kia cũng biến mất, nhưng Vương Bảo Nhạc lại trợn to hai mắt, hô
hấp dồn dập tiến lên vài bước. Hắn thấy được chỗ bị tia sương mù kia đụng
vào trên vách tường lại đã xuất hiện một cái lỗ nhỏ, tuy nó không thể xuyên
thấu qua bức tường để chui sang động phủ bên cạnh, nhưng Vương Bảo
Nhạc có thể nhìn ra cái lỗ này ít nhất cũng phải sâu đến một thước!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.