TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 1336

TAM THỐN NHÂN GIAN

Nhĩ Căn

www.dtv-ebook.com

Chương 169: Cột Khói Cuồn Cuộn

Vương Bảo Nhạc đau lòng nhăn nhó đi ra khỏi động phủ.

Lúc này là buổi chiều tà, cuối chân trời đã vương một màu đỏ cam, lại

vì sắp vào xuân, nên dù vị trí chỗ đạo viện Phiêu Miểu không đến mức bốn
mùa như xuân, nhưng cũng không khác mấy. Lúc này bên ngoài vẫn se
lạnh.

Nhất là độ ẩm khá cao nên khi gió thổi ập tới lại giống như có thể

xuyên thấu qua làn da vậy, ban đầu không thấy lạnh mấy, nhưng nếu đứng
lâu thì vẫn rét run.

Nhưng đối với tu sĩ mà nói thì chút lạnh lẽo ấy chẳng là gì hết.

Vương Bảo Nhạc cũng không màng đến gió rét đầu xuân này nữa, lúc

này hắn đi ra khỏi khu động phủ, đến một góc khuất người. Lòng thầm cầu
nguyện, hất tay phải lên, không thấy vỏ kiếm xuất hiện, chỉ thấy vài đạo
kiếm khí vô hình lặng lẽ bay ra từ trong tay hắn.

Những đạo kiếm khí này ngưng tụ thành chín con muỗi bay giữa

không trung!

Chín con muỗi này rất chân thật, nhìn bề ngoài chẳng khác gì với mấy

con muỗi thật, lại vô cùng linh động, tự động bay quanh Vương Bảo Nhạc.

Thậm chí từ khí tức cũng giống hệt như thế, vậy nên nghe tiếng o o

liên tục vang lên bên tai, Vương Bảo Nhạc cũng phải run lên, thiếu chút
nữa đã giơ tay lên đập chết chúng nó theo bản năng. Sau khi dằn cơn xúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.