sinh hệ Pháp Binh đều phải tranh thủ tối đa thời gian để luyện chế linh
thạch.
Hệ Đan Đạo cũng gần tương tự như vậy, nhưng bên đó không nổi
tiếng bằng. Còn các hệ khác thì có cách kiếm tiền đơn giản hơn, như mở ra
một số trường tu luyện dành cho học sinh trong và ngoài hệ, học sinh ngoài
hệ muốn vào đó tu luyện sẽ phải trả chi phí cao hơn rất nhiều lần so với học
sinh trong hệ.
Ví dụ như Cảnh Vân Sơn của hệ Ngự Thú, Bát Bảo Đồ của hệ Trận
Văn, Băng Hàn Lâu của hệ Cơ Quan, Nham Tương Thất của hệ Chiến Võ.
Đây đều là trường tu luyện có tác dụng hỗ trợ việc đột phá từ Khí Huyết
Cảnh lên Phong Thân Cảnh, mỗi ngày đều có số lượng lợn học sinh các hệ
tới tu luyện, chỉ cần một việc này cũng đủ tiền chi trả hơn nửa nhu cầu
thường nhật của cả hệ.
Trên Pháp Binh phong, linh khí vô hình đang chuyển động chậm rãi,
chia thành mấy vạn phần, chịu sự điều khiển của các học sinh hệ Pháp
Binh. So với những chỗ khác, khu vực động phủ học sinh đặc chiêu nằm ở
đỉnh núi, từng đoàn linh khí đang cuồn cuộn ùa về.
Trong động phủ, Vương Bảo Nhạc đang vô cùng hào hứng, liên tục
chuyển vận Thái Hư Phệ Khí Quyết, hấp phệ một lượng rất lớn linh khí vào
trong người rồi ngưng tụ ra lòng bàn tay, một viên linh thạch nhanh chóng
xuất hiện trên tay hắn, hai mắt hắn sáng rực lên.
"Đột phá rồi! Ha ha! Ta đã làm được!"
Vương Bảo Nhạc phấn khích tột cùng, sau khi cảm nhận được viên
linh thạch trong tay đã đột phá qua bình cảnh bảy thành rưỡi, đạt độ tinh
khiết bảy thành sáu, cảm xúc của hắn liền vỡ òa. Sau khi luyện xong một
viên với sự khoái chí, hắn vớ lấy một bịch đồ ăn vặt và bắt đầu chén.