TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 368

Vương Bảo Nhạc lại càng hoảng sợ hơn, hắn cảm giác mình có vấn đề

rồi, bằng không thì sao có thể thấy hồi văn ngay trên đồ ăn thế này.

Vương Bảo Nhạc căng thẳng lấy nước băng linh lên định hớp một cái

cho bình tĩnh lại, nhưng khi nhìn cái bình nước băng linh thì hắn thấy loáng
thoáng ngay cả cái chai này cũng có vô số hồi văn đang xẹt qua...

Cảnh tượng này khiến cho Vương Bảo Nhạc hết cả hồn, hắn vội đứng

dậy, nhưng chỉ mới đứng dậy thì lại có cảm giác choáng váng mặt mày,
trong mắt của hắn, trên vách tường của động phủ cũng giăng kín chằng chịt
hồi văn, hắn chống tường đi ra ban công, nhìn thấy cả bầu trời, đất đai, cỏ
cây, thậm chí ngay cả trong không khí cũng toàn là hồi văn.

Điều này khiến cho Vương Bảo Nhạc ý thức được rằng đây không

phải siêu năng lực mình cả, mà là hắn học quá nhiều hồi văn, lại cắn thuốc
số lượng lớn cho nên mới sinh ra tác dụng phụ, cũng là dạng ảo giác mà
trong phần sau của Dưỡng Khí quyết có nói tới...

- Má ơi, đám hồi văn này muốn ép ta phát điên lên à!

Đầu váng mắt hóa, Vương Bảo Nhạc đang muốn nổi khùng lên, mấy

ngày nay ngoại trừ ra ngoài vài lần thì thòi gian còn lại hắn đều cắn thuốc
học bài, mà số lượng mười lăm vạn đạo hồi văn, dựa vào đan dược để tích
lũy trong đầu cũng cần có khả năng thừa nhận cực lớn, thế là dần dần sinh
ra ảo giác.

Từ khi kỷ linh nguyên bắt đầu đến nay cũng có vài trường hợp học

sinh học hồi văn đến mức phát điên.

Dù sao thì việc học thuộc lòng kinh người như thế cực kỳ khủng bố,

phải biết rằng cho dù là con chữ thì số thường dùng cũng chỉ có vài ngàn
mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.