TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 506

Thành Phượng Hoàng nằm ở phía Đông Nam của liên bang, là một

thành nhỏ chỉ có dân cư mấy trăm vạn.

Ở trong toàn liên bang này, ngoại trừ bảy chủ thành giống như thành

Phiêu Miễu thì mấy thành trì nhỏ như thành Phượng Hoàng phải có hơn
mấy ngàn.

Tuy là thành nhỏ, nhưng biện pháp phòng hộ dã thú lại không hề thiếu,

bởi vì cách thành lớn Đông Lâm không xa cho nên từ khi xây thành đến
nay cũng chỉ mới trải qua một đợt dã thú tấn công vào 30 năm trước mà
thôi.

Đối với rất nhiều người sống trong thành Phượng Hoàng mà nhói thì

chỉ cần bình thường không phải ra khỏi thành thì cuộc sống vẫn rất yên
bình.

Lúc này, sau khi khí cầu của đạo viện Phiêu Miễu đáp xuống thì có thể

thấy bảy tám chiếc phi thuyền của các đạo viện khác cũng đáp xuống trên
cảnh hàng không, đó đều là khí cầu đưa học sinh về nhà.

Tất cả học sinh xuất thân từ thành Phượng Hoàng thi vào các đạo viện

đều mang theo hưng phấn lẫn nhung nhớ lũ lượt bước xuống, cảm giác
được mùi vị của quê nhà, nhìn cảnh vật quên thuộc ở chung quanh, cả đám
đều bước nhanh hơn nhào tới đoàn tụ cùng người nhà của mình.

Vương Bảo Nhạc cũng không nghĩ vẩn vơ nữa, dằn hết rung động khi

thấy vị tu sĩ kia giết chết mãnh thú xuống, hắn hớn hở vẫy tay tạm biệt đám
người Liễu Đạo Bân, sau đó lập tức thấy được bóng dáng gầy gò của cha
mình đang lóng ngóng tìm kiếm mình ở cách đó không xa.

- Lão Vương, con ở đây nè!

Vừa thấy cha mình thì Vương Bảo Nhạc lập tức cười toe toét, hô to rồi

chạy đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.