TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 818

Có hai tấc làm trụ cột thì hắn có thể hấp thu ba tấc, lúc này Vương

Bảo Nhạc đắc ý vô cùng, tâm trạng hí hửng khỏi nói, tốc độ cũng tăng
nhanh, phóng như bay ở trong rừng.

Có thể là hết cơn bĩ cực đến hồi thái lai, chỉ một lúc sau, khi Vương

Bảo Nhạc đang chạy phăm phăm trong rừng thì gặp phải một cái linh căn
ba tấc, nhìn thân thể hình cầu núc ních và gương mặt đẹp trai rạng ngời của
đối phương, Vương Bảo Nhạc cười lớn nhào tới đánh tan rồi hấp thu.

Sau khi phát hiện linh căn trong cơ thể đã biến thành ba tấc xong thì

Vương Bảo Nhạc lại càng hưng phấn hơn, tâm trạng tốt đẹp hơn, cảm thấy
bầu trời bao la lấp lánh kia càng thêm rực rỡ rạng ngời, hắn tung tăng đi
thẳng về phái trước.

Vương Bảo Nhạc nhìn thấy được ngọn núi mà mình đã chạy qua khi

bị bầy linh căn đuổi giết kia, trong lòng không khỏi xuất hiện cảm giác lật
ngược ván cờ vô cùng đẹp mắt.

"Mấy ngày trước ta bị các ngươi dí chạy đến nơi này, bây giờ ta đã về

rồi đây, mấy cục cưng linh căn, các ngươi cứ chờ đó cho ta!"

Vương Bảo Nhạc hí hửng muốn chạy tới chỗ ngọn núi thật nhanh thì

đột nhiên để ý thấy khoảng rừng trước mắt bị người ta cột dây ngăn cách.

Cùng lúc đó, ở trong khu kia cũng có tiếng bước chân vang lên, khi

Vương Bảo Nhạc nhìn lại thì thấy hai cô gái mặc đạo bào màu đen vừa đi
vừa nhíu mày nhìn nhau rồi thì thầm to nhỏ.

Hai cô gái này đều là học sinh của chi nhánh Bạch Lộc, nom mặt mày

cũng được, dù mặc đạo bào màu đen nhưng cũng khó giấu được vẻ tươi trẻ
xuân thì của họ, một người trông như vừa mới bôi thuốc xong, vừa đi vừa
cài nút áo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.