TÀN ĐEN ĐỐM ĐỎ - Trang 64

võ để moi móc. Quả nhiên, ngon ngọt tỉ tê một lúc thì thành công. Thắng
vịt tuồn tuột khai hết. Ngọc ta chạy bổ đến võng thằng Đinh A trưởng:

- Căng lắm. Nó nhất định không chịu nói. Sợ phạm đến Ngài. Muốn

biết phải biện cái lễ.

- Lễ gì? - Thằng Đinh vào từ năm trước, đánh chác mươi trận được kể

là lính cũ nhưng chưa gặp trường hợp tương tự thế này bao giờ, cũng hốt,
hỏi lại mà vẫn mắt tròn, mắt dẹt.

Ngọc khợp tỉnh bơ:

- Kiếm lấy con gà khơ khớ là được. Mình lính tráng, cốt ở lòng thành.

Một con gà, chứ mười con gà vẫn còn rẻ chán. Thằng Đinh cử ngay

hai đứa, cầm toàn bộ số tiền dành dụm từ ngày vào của nó, sục vào đoàn
tăng gia. Trong ấy đến thịt hùm cũng có.

Con gà thiến béo nẫn nặng phải già ba kí, vớt ra vàng mởn, ngụt hơi,

nhìn thoáng đã tiết đầy miệng nước miếng. Ngọc khợp phán:

- Biện đến võng Thắng vịt. Vái sống nó để tạ lễ.

Thằng Thắng vùng từ trên võng xuống. Mặt rần rần đỏ. Nó vớ lấy

khẩu AK lên đạn đánh rốp. Ngọc khợp biến tăm, nhanh còn hơn sóc. Đến
lúc này thằng Đinh mới ngã ngửa biết mình bị lừa. Đi tong mất chục tháng
phụ cấp, ít ỏi gì. Cả tiểu đội không thằng nào thoát mắc lợm Ngọc khợp.
Khoản láu cá, nó giỏi nhất hạng. Chính mồm nó kể lầu lầu. Năm lên chín
tuổi về quê chơi. Nhiều lần được bà ngoại kể về một ông cậu có tật ở chân,
chết trẻ. Nghe, nhập tâm nên thuộc. Một lần cu cậu thèm ăn thịt gà, bảo bà:

- Đêm qua cháu thấy một người nhỏ lắm, đi tập tễnh, cứ lăn lộn trên

bàn thờ, khóc kêu đói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.