TẬN HIẾN - Trang 334

Tôi dựa vào thân cây. “Chúng ta sẽ không thể đưa Jill tới hoàng cung

được nữa”.

“Chúng ta phải tìm ra con bé. Cô có thể làm được điều này khi nó

ngủ”.

“Lại đi trong mơ à”. Hi vọng trong tôi lại sáng lên. “Cô nên đi tìm Jill

ngay. Tìm xem…”.

“Cô đã thử. Nó chưa ngủ. Cô cá là bọn họ giữ con bé thức vì lí do đó

để kéo dài khoảng cách với chúng ta. Nhưng cô sẽ cố”.

Giải pháp này không phải là lí tưởng nhưng chúng tôi chỉ biết hi vọng.

“Còn Sydney và vợ chồng Mastrano thì sao?”

“Đang đối mặt với nhiều câu hỏi”. Sonya sầm mặt. Tôi biết cô ân hận

vì bỏ rơi chị họ mình, còn tôi ân hận vì bỏ lại Sydney.

Tôi chạm nhẹ tay Sonya. “Không sao đâu. Những việc cô làm sẽ giúp

Jill”.

Cô gật đầu. “Chúng ta sẽ liên lạc thế nào đây? Cô không thể lúc nào

cũng chờ em đi ngủ được”.

Im lặng. Hỏi rất hay.
“Có lẽ hôm nay chúng em sẽ mua điện thoại di động… Có Chúa mới

biết chúng ta cần một chiếc. Mà này… sao cô không tới chỗ bọn em? Giờ
cô đang ở đâu?”

Tôi không biết có phải mình đã phạm sai lầm vì mời Sonya tới chỗ

chúng tôi hay không. Dimitri và tôi đã tốn công sức để giữ bí mật tung tích
của mình, và vụ đụng độ với giám hộ nguy hiểm hơn tôi muốn.

Ngoài những vấn đề hiển nhiên - bị tống giam, bị xử quyết, vân vân -

bị bắt giữ sẽ dập tắt cơ hội giúp đỡ Lissa. Dù vậy tôi vẫn tin chắc Sonya là
đồng minh, và trong tình thế hiện tại, cô là đầu mối duy nhất dẫn tới Jill.

Tôi đã đánh cược lúc tiết lộ địa điểm cho Victor. Và dù có tham gia

giúp đỡ đi nữa, ông ta vẫn phản lại chúng tôi. Dù sao tôi vẫn tiết lộ cho
Sonya tên của khu cắm trại và chỉ lối dễ hiểu hết mức có thể. Sonya nói cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.