TÂN NƯƠNG CỦA QUỶ - Trang 173

Linh và Bạch Tuyết.

Sau một hồi thì thanh âm này bỗng trở nên im bặt, giống như là bị ai đó

đó bóp cổ vậy. Tôi đề cao cảnh giác, không gian đột nhiên trở nên tĩnh lặng
vô cùng. Ngay lúc này, tôi muốn mở mắt ra xem tình hình thế nào rồi thì lại
nghĩ đến việc Cố Nam Phong đã phong ấn con mắt Âm Dương của tôi lại
rồi, hiện giờ tôi không thể nhìn thấy gì cả, chỉ có thể an tĩnh chờ đợi.

“Ta biết rõ cô không ngủ.” Một giọng nữ bất chợt vang lên bên tai tôi.

Tôi như phản xạ có điều kiện, mở mắt ra, thì phát hiện có một nữ quỷ tóc

tai bù xù đang ghé sát vào giường tôi, nhìn tôi rời cười rộ lên. Cùng lúc đó,
tôi kêu lên một tiếng, thanh âm lớn đến mức lấn át cả tiếng cười của cô ấy.

Cmn đậu xanh rau má, làm tôi sợ muốn chết, không phải là tôi không thể

nhìn thấy quỷ nửa sao? Tôi không chút suy nghĩ, từ trên cái gường cao 2m
nhảy xuống, cả chăn màn trên người tôi cũng rơi xuống theo.

Trong lúc đang rơi tự do ở trên không trung thì tôi mới nhớ tới, đây

không phải là chiếc giường thấp ở nhà tôi, mà là giường ở ký túc xá! Tôi và
cả chăn màn ngã thành một đống trên mặt đất.

Cố gắng lắm mới thoát được thì nữ quỷ áo trăng kia lại định nhảy từ trên

chiếc giường của tôi xuống, mẹ khiếp, chẳng lẽ cô ấy muốn nhảy vào người
tôi?

Tôi bất chấp cơn đau trên người, liều mạng lăn một vòng, nữ quỷ áo

trăng kia vừa vặn rơi xuống bên cạnh tôi. Chân tay cô ấy vừa chạm đất, thì
cô ấy liền bò về phái tôi. Mái tóc đen dài che đi diện mạo của cô ấy, chỉ
thỉnh thường nghe thấy tiếng cười ha ha.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.