TÂN NƯƠNG CỦA QUỶ - Trang 20

TÂN NƯƠNG CỦA QUỶ

Nhan Uyển Huyên

dtv-ebook.com

Chương 4

Toàn bộ thôn trang đều được bao phủ bởi màn đêm yên tĩnh, tôi chỉ nghe

thấy phía trước có tiếng bước chân lạch cạch, cơ thể không chịu sự kiểm
soát của tôi, hai con ngươi còn có thể tự chuyển động, nhìn thoáng qua
hướng phát ra âm thanh. Đó là một người đàn ông, hắn ta đại khái khoảng
bốn mươi đến năm tuổi, mái tóc hoa râm thưa thớt, lưng hơi còng, đôi giày
lép xép đã bị mòn đế từ lâu,khập khiễng dẫn tôi đi lên núi. Trên người hắn
ta là áo liệm rách mướt, tản ra một mùi hôi thối khó chịu. Thi thoảng hắn
còn bất chợt quay đầu lại nhìn tôi cười khà khà, mà hơn thế nữa khuôn mặt
của hắn còn mất một mảng thịt lớn, trông thấy là tôi lại sợ đến buồn nôn.

Đi được nửa đường, chim chóc bỗng nhiên bay đi toán loạn như có một

sinh vật khủng khiếp nào đó vừa xuất hiện. Cỗ thi thể kia cũng dừng lại,
kéo tôi đến bên cạnh hắn, cảnh giác nhìn xung quanh. Qua một lúc thấy
không có gì đặc biệt, hắn mới tiếp tục dẫn tôi lên núi. Trên đường đi, mấy
con quạ đen cứ vừa kêu vừa lượn lờ bay trên đầu tôi làm tôi thấy rất không
thoải mái. Người ta thường nói quạ đen là biểu tượng của những điều
không tốt, tối nay tôi bị cỗ thi thể này dắt đi, mấy con quạ kia còn không
ngừng trêu ngươi tôi, chẳng lẽ là muốn tôi làm tôi ngột ngạt đến chết sao?
Chờ tôi sống sót trở về, nhất định sẽ vặt hết lông chúng nó, xem chúng còn
dám bay vòng vòng trên đầu tôi nữa không. Chưa đi được bao lâu, tôi chợt
nghe thấy một tiếng nói vang lên bên tai tôi: “Đừng nói chuyện, đợi lát nữa
dừng lại thì đừng có nhúc nhích.”

“Cái gì?” Lòng tôi tự hỏi vặn lại, còn chưa kịp có phản ứng gì, trên vai

tôi đã bị người ta thoáng vỗ nhẹ một cái. Bị người khác vỗ vai, tôi theo bản
năng quay đầu lại nhìn, sau lưng tôi tối đen như mực, không có một ai cả,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.