TÂN NƯƠNG CỦA QUỶ - Trang 202

Tôi vượt qua hắn ta, nhưng hắn vẫn âm hồn bất tan, cứ bám theo tôi

mãi, thậm chí còn muốn kéo tôi. Tôi giận dữ hét lên: "Tôi tới đây là để gặp
bạn trai tôi, ông còn tiếp tục đi theo tôi nữa thì tôi sẽ báo cảnh sát đó."

Nhưng hắn ta vẫn mắt điếc tai ngơ, còn tôi thì co chân chạy bạt mạng,

thấy tôi chạy hắn cũng chạy theo. Tôi lấy điện thoại ra, vừa định gọi cho
cảnh sát thì tôi chợt nghe thấy tiếng ô tô phanh gấp. Một âm thanh và chạm
nặng nề vang lên, tôi quay đầu lại nhìn thì thấy có một thanh thân ảnh đang
bay trên không trung. Thân thể Lý Cương rơi bịch xuống mặt đất, rất nhanh
đã có máu chảy từ người hắn ra. Sau đó một lúc, một vũng máu đen tím
chảy đầy trên mặt đất và thậm chí còn có một số cục máu đông đã ngưng tụ
lại với nhau. Máu này dường như đã bị tắc nghẽn từ lâu rồi, chẳng lẽ hắn ta
đã chết được một thời gian rồi?

Xung quanh vang lên tiếng kêu sợ hãi của mọi người, còn có cả tiếng

giải thích của người lái xe: "Tôi lái xe rất cẩn thận, đấy là do hắn ta đột
nhiên xông tới thôi."

Dưới thanh âm hỗn loạn, huyên náo của mọi người thì Lý Cương đột

nhiên mở mắt ra, rồi nhếch miệng cười với tôi. Tôi sợ hãi đến nỗi suýt chút
nữa thì đái ra quần. Ai có thể nghĩ đến, bây giờ đang là ban ngày ban mặt,
hắn ta bị xe đâm, vậy mà hắn còn có có thể cười với tôi. Có người ở đằng
sau đột nhiên vỗ vai tôi, điều này làm tôi càng thêm hoảng sợ. Tôi quay đầu
lại nhìn, bà cô đứng đằng sau tôi, không vui nói: "Vừa rồi ta gọi cho cháu
nhiều cuộc như vậy sao cháu không bắt máy? Ở đây có gì mà lại náo nhiệt
thế.”

Tôi chỉ vào cái xác trên mặt đất, nói qua chuyện vừa xảy ra với bà cô.

Bà cô nghe xong, mới giương mắt nhìn cái xác của Lý Cương.

"Bất quá chỉ là một cái xác chết bị điều khiển, không việc gì phải sợ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.