TÂN NƯƠNG CỦA QUỶ - Trang 302

ngẩng đầu, chỉ ngẩn người nhìn Lý Tú Hoàng đang nằm trên giường. Cho
dù là tôi cũng có thể nhìn ra hắn ra không sống được bao lâu nữa.

"Hắn và Tạ Nam cũng là minh hôn, nhưng mệnh hắn không được tốt như

ngươi, cho tới bây giờ Tạ Nam cũng chưa từng nguyện ý." Lý Nhất Phàm
đột nhiên mở miệng, nói với Cố Nam Phong.

"Khi còn bé, Tạ Nam đã xông vào cấm địa, đi mãi không ra được. Tiểu

hài tử bảy, tám tuổi, đừng nói trời tối, cho dù là ban ngày nhưng một mình
ở trong núi cũng rất nguy hiểm. Chính vào lúc đó, nghĩa huynh của ta đã
gặp nàng."

Chẳng trách Lý Nhất Phàm lại đối với Lý Tú Hoàng như vậy. Chắc hẳn

tình cảm giữa hai người bọn họ rất sâu nặng mới có thể làm một tên cà lơ
cà phất như Lý Nhất Phàm biến thành cái dạng này. Nói đến đây, hắn
ngừng lại.

Tôi nhịn không được chen miệng nói: "Sau đó thì sao?"

Lý Nhất Phàm khẽ cười một tiếng: "Bất quá chỉ là tiếng sét ái tình, vừa

gặp đã yêu thôi. Ta cũng không biết rõ Tạ Nam có gì mà khiến hắn phải hy
sinh nhiều như vậy."

" Sau khi Tạ Nam được nghĩa huynh ta đưa về thì bệnh nặng một hồi,

cũng nhớ không rõ rốt cuộc là ai đã đưa nàng ta trở về đấy."

"Chớp mắt, cô bé ấy đã lớn, đã có người mình thích. Chỉ có người nam

nhân kia, vẫn yên lặng ở tỏng bóng tối bảo vệ cô bé ấy."

Nghe đến đó, tôi liền biết nhất định sau đó đã có biến cố xảy ra, bằng

không thì, Lý Tú Hoàng đã lựa chọn yên lặng bảo vệ bà cô rồi, cũng sẽ
không đột nhiên xuất hiện trước mặt bà cô. Tuy tôi chưa rõ chuyện giữa bà
cô và Lý Tú Hoàng lắm, nhưng tôi chắc chắn, đây chính là bi kịch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.