TẶNG CHO THẨM HỮU BẠCH - Trang 137

Nữ sinh đi vào trong phòng liền bị che miệng và mũi, mặt trợn trắng rồi ngất

đi.

[…]

Từ Phẩm Vũ ôm đầu gối, liếc trộm người bên cạnh một chút.

Tuy hiện giờ mặt anh không có cảm xúc gì, nhưng anh vẫn đang nhìn màn

hình chăm chú.

Cô cụp mắt lại, hờn dỗi chồng chất trong ngực.

Thẩm Hữu Bạch chẳng có hứng thú gì với loại phim này, chỉ trừ phân đoạn

sắp tới. Anh chú ý chỉ vì sắp tới 28 phút 3 giây.

Từ Phẩm Vũ trợn to mắt, hơi thở hơi ngừng lại. Từ góc quay này, nữ chính

và Từ Phẩm Vũ có tám phần giống nhau.

Trong lúc hoảng hốt, ngay cả tiếng rên rỉ cũng rất giống cô.

Từ Phẩm Vũ ngây người một lúc, sau khi tỉnh táo lại, khoang miệng cô khô

khốc. Theo bản năng, cô quay đầu sang nhìn Thẩm Hữu Bạch. Anh nửa nằm nửa
ngồi trên sô pha, tay chống mặt, ánh mắt dính vào màn hình máy vi tính. Cô vô
thức nhìn vào giữa hai chân anh, sau đó ánh mắt như bị bỏng, vô tình gặp mắt
anh.

Trong con ngươi Thẩm Hữu Bạch có một tầng sắc dục mỏng manh. Từ

Phẩm Vũ khó khăn nói, “Vốn dĩ, hôm nay, em dự định cùng với anh…chuyện
kia.”

Cô vừa nói xong câu đó, ánh mắt Thẩm Hữu Bạch lập tức tối lại, thân hình

anh khẽ nhúc nhích. “Nhưng mà ngày nghỉ lễ của em lại đến.” Cô vội vàng bổ
sung.

Anh nghe xong liền quay trở về tư thế lười biếng như lúc trước, mắt nhìn

vào màn hình. Từ Phẩm Vũ ngẩn người một giây, sau đó nữ diễn viên trong phim
bắt đầu rên rỉ to hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.