TẶNG CHO THẨM HỮU BẠCH - Trang 160

Cô chợt ghé sát vào tai anh, “Nghỉ lễ của em không dài, chắc chắn chưa tới

tuần sau đã hết rồi.” Giọng cô có ý cười, “Quà sinh nhật sao tặng sớm được.”

Nói xong, Từ Phẩm Vũ đột nhiên hôn môi anh.

Chỉ chạm nhẹ một cái rồi lập tức đứng thẳng người.

Thẩm Hữu Bạch nhìn cô.

Sợi tóc cô quấn quanh thành độc dược sền sệt. Đôi mắt là lọ đựng.

Lấy đi lục phủ ngũ tạng của anh ngâm vào trong dễ như trở bàn tay.

Cô không nhịn được bật cười.

Thẩm Hữu Bạch nghĩ, đại khái là chính anh tự đào trái tim ra rồi dâng lên,

cô chẳng cần làm gì cả.

Anh dịu dàng hỏi, “Cười cái gì?”

Từ Phẩm Vũ chỉ vào áo khoác trên người mình, “Lừa được một cái áo.”

Trước khi vào trong nhà, cô quay đầu lại nhìn Thẩm Hữu Bạch đã đi chưa.

Phất tay với anh, ra hiệu anh mau chóng trở về, hiện giờ đã rất lạnh.

Từ Phẩm Vũ đứng ở huyền quan, nghe thấy tiếng ti vi, cởi áo khoác treo lên

giá. Cô đi vào phòng khách, lập tức nhào lên sô pha, ôm lấy Trần Thu Nha,
“Người đặt hoa là bạn học con, hôm nay bọn họ tổ chức sinh nhật, con ở lại ăn
bánh ga tô.”

Trần Thu Nha vỗ lên lưng cô, khoa tay, ý nói nghỉ ngơi sớm đi.

Từ Phẩm Vũ cọ người bà, hỏi, “Chè đậu đỏ đâu?”

Trần Thu Nha liếc cô một cái, tiếp tục ra hiệu, đã ăn bánh ga tô rồi còn

muốn ăn chè đậu đỏ, muộn rồi, ăn nhiều sẽ không tốt cho tiêu hóa, đi ngủ đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.