TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 2 - Trang 498

Khi Tào Tháo một mình một ngựa chạy đến, ánh lửa cháy đã

sáng rực hoàng cung. Từ rất xa đã trông thấy Viên Thuật đang chỉ huy
một trăm mười dũng sĩ hổ bôn phá cửa cửu long của hoàng cung. Tuy
Viên Thuật là hổ bôn trung lang tướng, trên danh nghĩa cai quản hơn
một ngàn người, nhưng quân hổ bôn là lương gia tử đệ xung vào làm
quân túc vệ, chỉ khi nào có nghi trượng triều hội mới tập hợp đủ, ngay
lúc này Viên Thuật chỉ tìm được có từng ấy người mà thôi. Hơn nữa
đánh phá vào hoàng cung đâu phải chuyện thường, đám quân ấy đều
không dám dồn hết sức. Xông xáo lên trước tiên là Ngô Khuông và
đám thị vệ của đại tướng quân mà ông ta đưa đến. Ngô Khuông giống
như một con sư tử bị chọc giận, vừa kêu gào vừa xông vào đại môn.
Nhưng không thể làm gì nổi với cửa cửu long to lớn được đóng từ loại
cổ thụ ngàn năm. Nó không những nặng mà còn cứng, chớ nói là xô
vào không có suy suyển gì, mà ngay cả dùng dao sắc chém mạnh cũng
chỉ để lại một vết nông mờ.

— Công Lộ! - Tào Tháo sốt ruột gò cương ngựa gọi to, - Đừng

tấn công nữa!

Viên Thuật quay lại nói:
— Ít người quá, mau dẫn quân của huynh đến đây!
— Dẫn quân đánh vào cung cũng là tạo phản!
— Khốn kiếp! Hà Tiến đã bị người ta giết rồi! Nếu chúng ta

không hỏi han không truy cứu, Hà Miêu và đám hoạn quan kia sẽ hợp
mưu nắm chính sự đấy!

Tào Tháo nghe thấy câu ấy chợt tỉnh ngộ, nếu thập thường thị lại

nổi lên, thì sĩ nhân ở mạc phủ sẽ đều mắc nạn. Đang lúc còn do dự,
bỗng nhiên “vút” một tiếng, một mũi tên không rõ từ đâu bay lại. Tào
Tháo biết là không hay, vội nằm phục xuống lưng ngựa tránh tên, chỉ
nghe “phập” một tiếng, mũi tên ấy cắm đúng vào mũ võ quan của
mình. Ngẩng đầu lên nhìn lại đám quân sĩ, đã có hơn mười người bị
trúng tên. Tào Tháo vội vàng giật cương ngựa lùi lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.