TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN (TẬP 4) - Trang 410

Suốt dọc đường đi, tâm tư Tào Tháo vô cùng tồi tệ. Hạ Hầu Đôn

trúng tên chưa biết sống chết ra sao, Lưu Bị bị khốn số phận cũng như
chuông treo chỉ mành, trông thấy đám quân sĩ mệt mỏi hành quân chậm
chạp, trong lòng Tào Tháo sốt ruột, nhưng cũng không tiện thúc giục hơn
nữa, thi thoảng còn phải chú ý tránh né ruộng mạch nữa. Tào Tháo không
thể sai khiến được gì, tức giận lúc thì chửi Lã Bố, lúc lại chửi Cao Thuận,
lát lại chửi Trương Tú, lát lại chửi Lưu Biểu. Nhưng sốt ruột cũng không
giải quyết được gì, mấy ngày đi đường, mới sắp đến địa giới Lương Quốc,
còn cách Tiểu Bái đến nửa hành trình nữa.

Tuân Du và Quách Gia luôn đi theo hai bên tả hữu Tào Tháo, mấy

ngày nay đã đem những câu khuyên giải nói mấy lần rồi, đến giờ phút này
cũng chẳng còn gì để nói nữa. Trông thấy phía trước lại là ruộng lúa mạch
lớn, tránh cũng không tránh được, chỉ còn cách đi ngang qua. Quân lính vô
cùng cẩn thận tránh né không làm hại lúa, kỵ binh lũ lượt xuống ngựa đỡ
lấy từng cây, sợ là phạm phải quân pháp. Nhưng như vậy khiến hành quân
càng thêm chậm chạp, đại đội quân mã dồn ứ hết cả lại. Tào Tháo
ngoảnh đầu nhìn đội ngũ đông đảo dài dằng dặc, lại chau mày: - Tổn hại
lúa mạch là làm hại lợi ích của đồn dân, nhưng đi chậm chạp thế kia, khi
nào mới có thể tới được Tiểu Bái?

Quách Gia thấy Tào Tháo lại sốt ruột rồi, liền cười ha hả nhân câu

nói thêm: - Chúa công có thấy không, gió đùa sóng lúa tựa ba đào, đồn điền
có thể nói là rất được mùa vậy! Tại hạ nghe Tuân lệnh quân nói, thu hoạch
năm nay dự tính có đến hơn trăm vạn hộc, gấp đôi năm ngoái. Có nhiều
lương thực như vậy, kho đụn đầy tràn, quân quốc no đủ, còn lo chi Lã Bố
không dẹp được, Viên Thiệu không diệt được? Tại hạ xin chúc mừng chúa
công trước!

Quách Gia rất giỏi đoán ý người trên, miệng lưỡi lại khéo léo, mấy

câu ấy thực sự đã khiến Tào Tháo thấy vui vẻ hơn: - Đó chính là công của
Táo Chi vậy! Nếu không phải ông ta để nghị sửa đổi chính sách đồn điền
chia đôi mỗi bên một nửa, thì đồn dân sao có thể chăm chỉ cấy cày như
vậy? Dân là trọng, xã tắc là thứ hai, còn vua chỉ là nhẹ. Đem lợi cho dân thì
cũng có lợi cho mình, đó là đạo lý thiên cổ không hề thay đổi. Đợi khi ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.