TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN (TẬP 4) - Trang 436

loạn, thì thế trận của đối phương tất sẽ vỡ, như vậy mình có thể nhân cơ hội
tấn công. Nghĩ đến đó Tào Tháo hạ lệnh ra sức thúc trống, nhưng không tấn
công, chỉ muốn làm vậy để tỏ tín hiệu với Trần Đăng. Nhưng khống biết
là Trần Đăng không hiểu hay có nguyên nhân gì khác mà thế trận của quân
địch vẫn không thấy dấu hiệu rối loạn gì.

Tào Tháo không có động tĩnh gì còn có thể hiểu được. Nhưng tổng

chỉ huy của Lã Bố ở bên này là Cao Thuận cũng đang suy tính rất lung.
Ông ta hoàn toàn không biết vấn đề của Trần Đăng, mà là lo ngại về
mấy người ở bên cạnh mình. Nguyên đội quân của Lã Bố sau khi đến Từ
Châu từng xảy ra một vụ phản loạn, cuộc phản loạn ấy do thống soái quân
Hà Nội là Hác Manh gây ra. Hác Manh nguyên là bộ hạ của Trương
Dương, năm xưa khi Lã Bố ở nhờ chỗ Trương Dương, Trương Dương
đã chia cánh quân của Hác Manh cho Lã Bố sử dụng. Lã Bố mưu tính
Duyện Châu thất bại, bị Tào Tháo đuổi đến Từ Châu, nhưng Hác Manh lại
muốn dẫn bộ quân của mình quay về chỗ cũ ở Hà Nội, vì vậy mới đem
quân nhân đêm tối bao vây trạch đệ của Lã Bố, ý định sẽ giết chủ mà
quay về phía tây. May cho Lã Bố ở trong nhà nghe thấy tiếng hò hét, từ
trong chăn chui ra, mình trần chui qua cửa sau trốn vào trong quân doanh.
Hác Manh đánh trộm thất bại, bị phó tướng là Tào Tính giết chết, từ đó
quân Hà Nội giao cho Tào Tính thống soái. Cao Thuận và Hác Manh
bình thường giao du với nhau rất thân cận, Lã Bố nảy sinh nghi ngờ, tước
đoạt binh quyền của Cao Thuận, giao cho một thân tín khác của mình là
Ngụy Tục thống lĩnh. Nhưng Ngụy Tục lại không giỏi chinh chiến, mỗi khi
xảy ra chiến sự thì hãm trận doanh lại vẫn do Cao Thuận chỉ huy,
đánh trận xong thì lại do Ngụy Tục cai quản. Cứ như vậy lâu nay, thành thử
ba người Cao Thuận, Tào Tính, Ngụy Tục đã nảy sinh mâu thuẫn.

Cao Thuận trước sau luôn giữ mối ngờ, hôm nay trận chiến đã bày

ra trước mắt, không biết Ngụy Tục và Tào Tính có toàn tâm toàn ý giúp sức
cùng ông ta không? Mà các bộ binh mã phía sau cũng đều có lòng khác,
vạn nhất xung phong lên mà không thắng, Ngụy Tục, Tào Tính lại không
gắng sức, đại quân sẽ lập tức tan vỡ. Ông ta suy đi nghĩ lại, rốt cuộc là bên
mình bị đánh, chỉ cần ngăn chặn được quân địch đã là thắng lợi. Thế là,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.