TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN (TẬP 4) - Trang 440

Tào quân khi mới giao chiến còn có vẻ không chống đỡ nổi, kẻ thì

mệt mỏi, người thì khiếp sợ, nhưng trông thấy quân đối phương xung
phong lên chỉ có hạn, mọi người bèn ổn định tâm trí, cùng vung binh khí,
từng hàng từng hàng trường thương đại kích dày đặc đâm lại, quân kỵ Tịnh
Châu bị đâm hất lên, người văng ngựa ngã. Chưa đầy một giờ, quân Tào đã
như nặn bánh sủi cảo, vây chặt lấy quân địch vào giữa vòng vây.

Trần Đăng ngồi vững trên lưng ngựa nhìn cảnh vây hãm, khuôn mặt

khẽ mỉm cười vẻ đắc ý. Để có được ngày hôm nay ông ta đã phải chuẩn bị
từ rất lâu rồi. Một mặt thu phục lòng người ở Quảng Lăng, chiêu hàng hải
tặc, vỗ ngựa rèn quân. Một mặt thì ba ngày hai bận viết thư từ cảm ơn nịnh
nọt Lã Bố. Vì giành được sự tín nhiệm của Lã Bố, nên khi ông ta chủ động
xin làm cánh quân chủ lực thứ hai ra đánh, đứng vào vị trí ở giữa, đã không
có ai đứng ra phản đối cả! Tâm kế của Trần Đăng thực còn ác liệt hơn cả
dự liệu của Tào Tháo. Nếu trước lúc giao phong mà ông ta đã quay giáo
đánh trước, thì kết quả là trận đại chiến này Cao Thuận sẽ thất bại, quân
Tịnh Châu sẽ rối loạn chạy trốn. Nhưng nếu đánh lừa được để quân chủ lực
Tịnh Châu lấy ít địch nhiều, như vậy có nghĩa vốn liếng của Lã Bố sẽ bị
mất sạch trong một trận này, sau đây sẽ chẳng có cách nào đánh nhau được
nữa! Hơn nữa quân Quảng Láng của ông ta cũng sẽ giảm thiểu được tối đa
tổn thương.

Khi ấy đã đến giờ ngọ, trời không một gợn mây, nắng đến chói cả

mắt, khắp một vùng chiến trường bụi đất bay mù mịt. Tào quân ken chặt
lại, vây tròn lấy quân địch. Các mãnh tướng Quan Vũ, Trương Phi, Hạ Hầu
Uyên, Nhạc Tiến, Từ Hoảng, Chu Linh ai nấy vung binh khí phản công lại.
Đám tiểu binh phía sau lấy nhiều đè ít, tinh thẩn cũng phấn chấn hẳn lên.
Chỉ thương hại cho đám kỵ binh Tịnh Châu vốn hung hãn vô cùng, nhưng
lại đang có một trận chiến không thể thắng nổi và đang dần không
còn chống đỡ được vòng vây lớn đang dồn lại đánh. Những cánh tay bị chặt
đứt, những thủ cấp bị phạt phăng lả tả khắp nơi, những dòng máu tươi phun
ra như hơi nước bị hun nóng bốc lên mù mịt, chụp lấy những tiếng kêu
gào ai oán trước khi chết. Hãm trận doanh ai nấy đểu xứng là anh hùng
dũng mãnh, tuy biết rõ rằng không thể địch nổi, nhưng chúng đều một mực

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.