TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN (TẬP 4) - Trang 458

phạm Duyện Châu, bỏ bằng hữu không thèm nhìn đến. Tiếc rằng chút đức
hạnh ấy của ngươi không đấu nổi với Tào công thần uy hiển hách,
cuối cùng lại phải chạy đến dưới trướng của Lưu Huyền Đức ở Từ Châu.
Lưu Huyền Đức cung cấp cho ngươi lương thảo, khí giới, hóa lại thành ra
nuôi ong tay áo, nuôi cáo trong nhà! Trong khi Lưu Bị giao chiến với Viên
Thuật, ngươi đã đoạt đất của người, dụ quân của người, chiếm đoạt lấy
Từ Châu, rồi lại lật lọng quay sang đánh Viên Thuật! – Trần Đăng câu nào
câu nấy đều đanh thép chua cay, xối xả như mây bay nước chảy đem những
chuyện bất nghĩa của Lã Bố ra kể hết một lượt, - Lã Bố! Ngươi sớm nắng
chiểu mưa, ba dao hai mặt, những nơi đi qua đều hãm hại dân đen. Trăm họ
chỉ hận không thể vằm thây ngươi, ăn thịt ngươi, lột da ngươi mà thôi! Kẻ
bất nhân bất nghĩa bất trung bất hiếu như ngươi, ai ai cũng muốn tru diệt!

Lã Bố bị Trần Đăng mắng chửi vừa xấu hổ, vừa căm hận, khuôn

mặt trắng chuyển thành đỏ, ngũ quan méo xệch, tay bám vào nữ tường,
gầm lên: - Ôi cha cha... thật khiến ta tức chết mất!

- Tức giận thì làm được gì? - Trần Đăng phất tay áo, quay đầu nhìn

lại binh sĩ, - Quân Quảng Lăng nghe rõ đây! Các ngươi đểu là người Từ
Châu, nếu có ai từng phải chịu nỗi khốn khổ bị quân võ phu Tịnh Châu
khinh mạn cướp bóc, căm hận lũ tàn bạo đó, thì hãy kêu to ba lẩn từ “Giết”
cho hắn nghe đi!

- Giết... Giết... Giết...
Tiếng hò hét long trời lở đất vọng đến chín tầng mây, lúc kêu đến

tiếng thứ ba, chẳng phải chỉ có người Từ Châu, ngay cả người Duyên
Châu, Dự Châu cũng đều lấy giọng hô to theo.

Lã Bố trợn trừng hai mắt nhìn tinh thế kinh tâm động phách ấy, vẻ

anh vũ hơn đời chớp mắt đã biến đi đâu mất sạch. Hết rồi! Hết tất rồi! Lã
Bố như chết điếng. Vốn hắn vẫn có thể chỉ cần dựa vào con ngựa Xích thố,
một cây phương thiên họa kích cầm tay là có thể giành được một đường
máu chạy đi, nhưng giờ thì y không thể nữa rồi, y đã thấy run rẩy. Dù có
thể trốn ra khỏi được nơi này thì sẽ ra sao? Chạy về phía đông thì là biển
cả, phía bắc thì Viên Thiệu hận y đến thấu xương, phía nam thì cũng đã đắc
tội với Viên Thuật, chạy sang phía tây theo bằng hữu cũ là Trương Dương,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.