TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN (TẬP 4) - Trang 68

đánh, tệ hơn là dễ khiến người Duyện Châu có thể sinh lòng phản đối: -
Vậy nên mạt tướng muốn thỉnh tướng quân cho phép mượn
Nguyên Nhượng hai người.
- Sao? - Hạ Hầu Đôn cười nhạt: - Bá Đạt muốn mượnai cứ việc nói thẳng,
tại hạ tất sẽ tận mệnh chu tất.
- Không dám, không dám. - Nhậm Tuấn nói vẻ ngại ngùng: - Có thể cho tại
hạ mượn dùng hai người trong doanh là Táo Chi, Hàn Hạo được không,
nếu được là ba người đốc thúc việc vận lương hai quận thì có thể
giảm được hơn nửa thời gian.
Nhậm Tuấn chọn hai người này là đều đã suy tính kỹ càng đâu đấy. Táo
Chi là người Dĩnh Xuyên, Dự Châu, khi loạn Trần Cung từng cứu mạng
Hạ Hầu Đôn, cũng lại là thân tín của Tào gia; Hàn Hạo tự là Nguyên Tự
chính là nhân sĩ Hà Nam, trước kia ở dưới trướng Viên Thuật nay đi theo
Tào Tháo. Dùng hai người này quản lương đều không có liên can gì đến
người Duyện Châu.
Hạ Hầu Đôn liền cười mà rằng: - Việc này có gì khó, chỉ cần gọi tới để ông
sai bảo là được.
- Được, ba ngươi đi làm đi. - Nói đoạn Tào Tháo lại thở dài: - Trận đêm
qua, đốt cả lương thảo trữ ở Cát Pha, thực là đáng tiếc...
Hứa Chử cười thật thà rồi nói rằng: - Lưu Tịch muốn dùng diêm sinh làm
vật dẫn lửa để đốt hại chúng ta, nên chỉ sợ mấy thứ ta đốt đó lửa bắt vào
thuyền thì nguy.
- Ha ha ha... Đem tất cả lương thực ở đó cùng chuyển đến Hứa huyện. -
Tháo cứ cười mãi, Hứa Chử tuy thô lậu xuề xòa nhưng lại chu đáo cẩn
thận, cũng khá hơn Điển Vi một bậc.
Hạ Hầu Đôn thấy thế mới nói chêm vào: - Tướng quân thử đoán xem đêm
qua ai giết nhiều địch nhất?
Tào Tháo đưa mắt sang Hạ Hầu Uyên: - Hẳn lại là Diệu Tài.
Hạ Hầu Uyên lắc đầu.
- Vậy là Tử Liêm?
Tào Hồng cũng lắc đầu cười cười: - Tiếc là người này không ở trong trướng
chúng ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.