TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 352

chẳng lẽ ta cũng không làm gì được sao? Không trút hết cơn giận
này, ta thề không làm người!
Lư Hồng nuốt nước bọt, khẽ nói: - Chúa công, không phải tại hạ
không dám, mà là con cháu Lương Quốc vẫn còn. Ngài động đến
phần mộ của Lương Tiết Vương, sau này người trong thiên hạ sẽ
nghĩ ngài thế nào, ngài đối mặt với Lưu Di làm sao?
Thấy tên tiểu nhân này mà có thể nói ra những lời đạo lý như vậy,
Tào Tháo cũng cảm thấy mình quá đáng, nhưng cơn giận này khó
có thể nuốt trôi, bèn đập bàn nói:
— Được, được! Lương Vương của bản triểu không động tới được,
Lương Vương của tiên triều chẳng lẽ cũng không động tới được
sao? Ta phải quật mộ tổ tông của hắn. Các ngươi đi đào mộ của
Lương Hiếu Vương tiên triều lên cho ta. Ta phải lăng nhục tổ tiên
hắn, xem tông thất Lưu thị làm gì được ta?
Lư Hồng thấy vậy cũng có phấn quá đáng, nhưng không dám trái
lệnh: — Chúa công yên tấm, việc này giao cho bọn tại hạ, đảm bảo
hài cốt lão tổ tông nhà chúng sẽ bị phơi cho chó ăn.
Triệu Đạt bồi thêm: — Tất cả mọi thứ được chôn cất theo trong
Vương lăng, thần sẽ mang hết về để ngài ban thưởng cho bộ tướng
trong trận chiến với Viên Thiệu.
— Tốt. - Tào Tháo một hơi uống cạn bát canh bào ngư:
— Ta nhất định phải diệt Viên Thiệu, để thiên tử thấy người rốt
cuộc có thể thiếu được ta không—Tào Tháo nói với giọng đẩy
sảng khoái, nhưng đầu càng ngày đau dữ dội...
Thiên tử thê thảm
Thiên tử Lưu Hiệp sầu não đứng bên cửa đại điện, dõi mắt trông
theo những ngọn đèn lập lòe trong Ngự viên. Đám đại thần tới
thỉnh nguyện ngày càng nhiều, mới đầu chỉ có Đổng Chiêu, Đinh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.