TẬP THƠ NGUYỄN DU - Trang 241

Hai em hỏi trước han sau,

Đứng trông chàng cũng trở sầu làm tươi. (3030)

Quây nhau lạy trước Phật đài,

Tái sinh trần tạ lòng người từ bi.

Kiệu hoa giục giã tức thì,

Vương ông dạy rước cùng về một nơi.

Nàng rằng: Chút phận hoa rơi, (3035)

Nửa đời nếm trải mọi mùi đắng cay.

Tính rằng mặt nước chân mây,

Lòng nào còn tưởng có rày nữa không?

Được rày tái thế tương phùng.

Khát khao đã thỏa tấm lòng lâu nay! (3040)

Đã đem mình bỏ am mây,

Tuổi này gởi với cỏ cây cũng vừạ

Mùi thiền đã bén muối dưa,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.