TẬP THƠ NGUYỄN DU - Trang 250

Hay gì vầy cánh hoa tàn mà chơi?

Chàng rằng: Gắn bó một lời, (3165)

Bỗng không cá nước chim trời lỡ nhau.

Xót người lưu lạc bấy lâu,

Tưởng thề thốt nặng nên đau đớn nhiều!

Thương nhau sinh tử đã liều,

Gặp nhau còn chút bấy nhiêu là tình. (3170)

Chừng xuân tơ liễu còn xanh,

Nghĩ rằng chưa thoát khỏi vành ái ân.

Gương trong chẳng chút bụi trần,

Một lời quyết hẳn muôn phần kính thêm!

Bấy lâu đáy bể mò kim, (3175)

Là nhiều vàng đá phải tìm trăng hoa?

Ai ngờ lại họp một nhà,

Lọ là chăn gối mới ra sắt cầm!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.