TẬP TRUYỆN NGẮN DẤU CHÂN NGÀY XƯA - Trang 72

Quê của hắn ở miền Trung.

Từ mùa xuân năm đó, khói lửa chiến tranh đã đốt rụi quê hương của hắn,
và cũng từ mùa xuân năm đó hắn rời khỏi quê hương. Có những đêm ngồi
học bài bên song cửa, nghe tiếng hát từ cái ra-đi-dô nhà bên cạnh: “Quê nó
ngoài kia, từ lâu lắm chưa được về…” tự nhiên hắn thấy buồn và nhớ quê
hương, những thằng bạn cũ.

Thời đó có mãnh bằng Tú Tài toàn phần là ngon lắm, nếu vào quân đội hắn
sẽ được vào trường sĩ quan như Thủ Ðức hoặc võ bị Ðà Lạt. Những ngày
nghĩ phép hay những ngày cuối tuần hắn sẽ mặc bộ đồ sĩ quan về thăm nhà,
và đưa người yêu đi dạo phố. Nhìn màu sắc của bộ đồ sĩ quan hắn thích
lắm, nhất là những khi đến đón người yêu trước cổng trường, nắm tay nàng
đi dạo dưới những hàng cây me. Chỉ có vậy thôi mà hắn quyết chí học. Cái
xã hội ngày đó chỉ cho hắn cơ hội một lần thôi, nếu kỳ thi đến mà hắn rớt
thì coi như đời hắn tàn rồi, bao nhiêu ước mơ của hắn chỉ trông vào kỳ thi
Tú Tài đó. Nếu rớt Tú Tài thì hắn chỉ có cái cánh gà đeo tòn ten trên vai,
buồn lắm.

Những buổi chiều sau khi ăn cơm tối, hắn lại trở vô căn nhà nhỏ Me hắn
dành cho hắn ở học. Bây giờ căn nhà nhỏ đó lại thường xuất hiện bóng
dáng Nga bên cạnh hắn. Nga rất xinh và vui tính lắm, những lúc bên cạnh
Nga hắn cũng thấy đời mình thêm hương vị, cái thứ hương vị của tình yêu
tuổi học trò.

Nga thưong yêu hắn nhiều lắm, nhưng không vì thế mà hắn vượt cái giới
hạn của ngàn xưa để lại. Nga rất nhũng nhẽo, hắn đã thương yêu Nga từ
ngày đó và thường chiều chuộng Nga. Hôm nay Nga đến học và Nga hỏi
hắn:

- Quỹ Tích những điểm cách đều một đường thẳng một đoạn R là gì hở
anh?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.