TAY CỰ PHÁCH - Trang 205

Chuyến tàu vừa đến Klipdrift, David đã quyết định xong. Anh sẽ rời Công
ty Hữu hạn Kruger-Brent.
Anh đi xe đến thẳng khách sạn Grad Hotel, rồi đi lên dãy buồng của gia
đình Josephine. Josephine ra mở cửa cho anh.
“David!”
Anh ôm nàng trong vòng tay, hôn tíu tít, cảm thấy thân hình ấm áp của
nàng áp sát vào người anh.
“Ồ, David, em nhớ anh quá. Em không muốn phải xa anh nữa.”
“Em sẽ không phải xa anh đâu,” David chậm rãi nói. Anh sẽ đi San
Francisco.”
David nóng lòng chờ đợi Kate trở về từ Mỹ. Bây giờ anh đã có quyết định
rồi, nên anh hăm hở khởi sự một cuộc đời mới, anh nóng lòng muốn cưới
Josephine.
Lúc này, Kate đã trở về đến nhà, anh đứng trước mặt nàng và nói, “Tôi sắp
sửa lấy vợ...”
Kate nghe những lời ấy qua tiếng ù ù vang dội trong tai. Nàng đột nhiên
cảm thấy muốn ngất xỉu. Nàng nắm chặt lấy gờ bàn viết cho khỏi ngã.
Mình muốn chết, nàng thầm nghĩ. Xin hãy để cho tôi được chết.
Nhưng không hiểu sao, do một nguồn ý chí mạnh mẽ nào đó ở bên trong,
nàng cố nở một nụ cười và nói,
“Anh kể cho tôi nghe về cô ấy đi, David.” Nàng cảm thấy hãnh diện về sự
bình tĩnh trong giọng nói của nàng. “Cô ấy là ai vậy?”
“Tên cô ấy là Josephine O’Neil. Cô ấy đến thăm nơi này cùng với ông bố.
Tôi chắc rằng hai người sẽ là bạn thân thiết với nhau, cô Kate ạ. Cô ấy rất
tốt.”
“Cô ấy chắc chắn phải như vậy, nếu anh yêu cô ta, David ạ.”
Anh do dự một lúc. “Còn có một chuyện nữa, cô Kate ạ. Tôi sẽ rời công ty
này.”
Cả thế giới như đổ ập xuống người nàng. “Anh sắp sửa lấy vợ, như vậy đâu
có nghĩa là anh bắt buộc phải...”
“Không phải thế. Cha của Josephine sắp khởi sự một công việc kinh doanh
mới ở San Francisco. Ông ấy đang cần có tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.