TÂY SƠN BI HÙNG TRUYỆN - Trang 274

- Ông hãy ở lại giữ thành Trấn Biên. Hiện tôi còn được hai ngàn quân. Ông
vui lòng cho tôi mượn thêm một ngàn quân mã và năm mươi khẩu đại bác.
Tôi sẽ đem binh chiếm lại Sài Côn. Khi ấy Hoàng thượng có hỏi là hỏi tội
tôi chứ ông không có tội gì cả!
Phạm Ngạn nghe xong lấy làm phải cho Lê Chu mượn quân, Lê Chu liền
dẫn binh đi ngay. Nào ngờ có một tên quân dưới trướng Phạm Ngạn vốn
người Gia Định nghe lén được cuộc nói chuyện giữa Lê Chu và Phạm
Ngạn, mới lẻn trốn về Sài Côn báo cho Phúc Ánh hay. Ánh liền cho quân
mai phục. Lê Chu dẫn quân đi được nửa đường đến một đoạn đường vắng
bỗng nghe tiếng hò reo vang dậy, quân Nguyễn từ bốn mặt xông ra.
Lê Chu thất kinh than:
- Thôi ta đã lọt vào trận mai phục của giặc rồi!
Than rồi quay lại liều chết phá vây. Lê Chu tả xung hữu đột giết quân
Nguyễn máu đỏ chiến bào, nhưng vòng vây dày quá, Lê Chu đánh một hồi
thấm mệt mà chưa ra khỏi trận. Lê Chu liệu bề không thoát được, lấy gươm
đâm cổ tự vẫn. Nguyễn Phúc Ánh thừa thắng sai Lê Văn Quân đem quân
tiến đánh Trấn Biên. Tướng Tây Sơn giữ Trấn Biên là Phạm Ngạn thấy
thanh thế quân Nguyễn lớn quá phải bỏ thành Trấn Biên chạy về Bình
Thuận. Từ ấy đất Nam Hà, Gia Định lại thuộc về quân Nguyễn cả.
***
Ngày ấy Nguyễn Phúc Ánh ở trong thành Sài Côn họp các tướng bàn việc
quốc gia.
Đỗ Thành Nhân quỳ tâu:
- Nay quân ta đã thu phục được đất Gia Định. Vậy Nguyên Soái hãy mau
mau xưng Vương hiệu, kế tục nối nghiệp Tiên vương cho an lòng tướng sĩ.
Rồi danh chánh ngôn thuận kéo quân ra trị tội Nguyễn Nhạc dám ngông
cuồng lên ngôi Hoàng đế.
Nguyễn Phúc Ánh hỏi:
- Đối với các tướng ta có đáng được xưng Vương chăng?
Tống Phước Khuông nói:
- Nguyên Soái mới khởi binh mà đã khiến cho lòng người qui thuận. Đi đến
đâu anh hùng hào kiệt đều xin theo dưới cờ, đánh một trận đã chiếm xong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.