TÂY SƠN BI HÙNG TRUYỆN - Trang 488

Nguyễn Văn Tuyết nói một hồi, vua Thái Đức không biết trả lời thế nào,
bèn vỗ án quát:
- Nguyễn Văn Tuyết! Ngày ngươi thích khách Chúa Vũ Vương Nguyễn
Phúc Khoát không thành, cướp ngựa Xích kỳ mà trốn, ai đã cứu người
thoát chết khỏi tay giặc dữ. Nay ngươi đủ lông đủ cánh là hùa theo Nguyễn
Huệ mà phản ta sao.
Nguyễn Văn Tuyết khẳng khái đáp:
- Ơn Bệ hạ cưu mang Tuyết hạ thần sao đã quên. Nhưng ơn ấy là tình riêng,
việc quốc dân là nghĩa chung, thần không thể vì tình riêng mà bỏ nghĩa
chung được. Hẹn khi nào non nước bình yên thần sẽ đem mạng mình về
Quy Nhơn trả cho Bệ hạ.
Vua Thái Đức đưa mắt nhìn các tướng rồi chậm rãi nói:
- Vậy là các ngươi đều một lòng ở lại đất Thuận Hoá phò Nguyễn Huệ
phản lại ta. Nguyễn Lữ mau theo ta về Quy Nhơn.
Nói xong vua Thái Đức liền bước ra ngoài chính điện đem hai ngàn quân
cấm vệ thẳng đường về Nam. Nguyễn Lữ vừa khóc vừa bái biệt Nguyễn
Huệ và các tướng rồi lên ngựa chạy theo vua Thái Đức. Nguyễn Huệ nhìn
theo anh và em mỗi lúc một xa hai hàng nước mắt chảy ròng ròng. Các
tướng đều cúi đầu ứa lệ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.