chứng), và 136 người đã được điều trị bằng DMARD kết hợp với MSCs [52]. Việc điều trị đã được
chứng minh là an toàn và không có tác dụng phụ. So với nhóm đối chứng, những người được điều trị
với DMARD và MSCs cho thấy những cải thiện có ý nghĩa thống kê trong HAQ và DAS28 – hai thang
đo được sử dụng để đo lường mức độ ảnh hưởng của RA đối với bệnh nhân. Nhóm DMARD kết hợp
MSCs cũng có sự giảm mức độ của yếu tố giải phóng corticotropin (CRF) và yếu tố thấp khớp (RF),
và sự tăng lên của các tế bào T - điều tiết (liên quan đến lợi ích lâm sàng). Bệnh nhân được đánh giá
sau 3, 6 và 8 tháng, với những cải tiến cho cả ba thời điểm, nhưng sau 8 tháng hiệu quả không đáng
kể. Phần thú vị nhất của nghiên cứu này là phát hiện một lần điều trị duy nhất với 40 triệu MSCs làm
giảm lượng TNF-α và interleukin-6 (IL-6) ở những bệnh nhân khoảng 50%. TNF-α và IL-6, các phân
tử quan trọng trong bệnh tự miễn dịch, là mục tiêu chính của DMARD sinh học mới và tốn kém (như
Humira® và Enbrel®). Ngoài ra, một nhóm nhỏ bệnh nhân được điều trị lần thứ hai với cùng liều
lượng tế bào đã giảm thêm 25% TNF-α và IL-6, do đó tổng cộng giảm 75% TNF-α và IL-6.
Do đó, MSCs là một liệu pháp tiềm năng đối với RA có thể thúc đẩy sự tái tạo của mô bị hư hỏng và
sẽ giải quyết những bất thường về miễn dịch cơ bản. Hiện tại có nhiều thử nghiệm lâm sàng đã đăng
ký trên ClinicalTrials.gov sử dụng MSCs để điều trị RA, bao gồm cả thử nghiệm trên phạm vi toàn
quốc sử dụng tế bào đồng loại (thu nhận từ người hiến tặng) với sự tham gia của Đại học California
tại Los Angeles và các phòng khám ở tiểu bang bao gồm Arizona, Florida và Maryland, trong số
nhiều nơi khác [53]. Các thử nghiệm đang đề xuất MSCs cuống rốn [54, 55]. Nhóm của chúng tôi đặc
biệt đang tiến hành một thử nghiệm giai đoạn I/II để đánh giá tính an toàn và hiệu quả của MSCs
cuống rốn đồng loại kết hợp với DMARDs trong việc điều trị cho bệnh nhân RA [56].
Bác sĩ thấp khớp của Marian, sau khi xem xét hồ sơ của cô, nói với cô rằng
ông ấy không thể tin cô đã đạt được những kết quả ấn tượng như vậy. Cô đáng lẽ
phải ngồi trên xe lăn với tốc độ suy thoái nhanh chóng. Vào tháng 6 năm 2016,
cô trở lại Panama để điều trị lần thứ hai. “Tôi rất may mắn khi được đến Panama.
Trước khi điều trị bằng tế bào gốc, phải mất 4 phút để đi ngang qua phòng. Tôi
phải nắm vào một cái gì đó để có thể đi lại. Mọi người không biết rằng tôi đã
từng bị viêm khớp. Tôi khá năng động so với độ tuổi của mình. Tôi vượt xa
những người trẻ hơn tôi 15 tuổi. Chính những tế bào ở Panama đã làm điều đó,
ngay cả bác sĩ thấp khớp của tôi cũng chứng thực điều đó”, Marian nói.
***