THÁC LŨ - Trang 298

“Vậy thì đã tới lúc...” Pitt dừng ngang giữa câu nói lúc hai chiếc xe

van đột ngột quẹo quanh góc phố và chạy lại chỗ họ. Mỗi chiếc kẹp một
bên hông chiếc Duesenberg lúc này vẫn đang dừng trên lối đi nhỏ. Chúng
chỉ chừa một khoảng trống vừa đủ rộng để những cái vè chắn bùn của chiếc
Duesenberg vượt qua vào con đường lớn. Chúng không bật sáng những đèn
chiếu trước đầu xe, chỉ có đèn dành cho lúc đậu xe. Những bóng người bên
trong hai chiếc van hiện ra lờ mờ và tối tăm, qua những cửa sổ xe màu sẫm.

“Em biết không xảy ra chuyện gì mà”. Julia nói, vừa đưa mắt nhìn

Pitt với vẻ tôi-biết-tất-cả-đấy. Cô nói vào cái máy phát sóng. “Bóng tối, đây
là Phu nhân Rồng, tại sao các ông rời khỏi vị trí của mình chung quanh nhà
xe ?”

Lần này một giọng nói trả lời cô hầu như ngay tức khắc. “Rất tiếc,

Phu nhân Rồng. Chúng tôi nghĩ tốt nhất nên đi quanh khối nhà và tìm xem
có chiếc xe nào đáng ngờ không. Nếu các vị đã sẵn sàng rời khỏi đây, xin
vui lòng cho chúng tôi biết nơi các vị sẽ đến”.

“Anh không chịu được”, Pitt nói với Julia, vừa dùng mắt đo khoảng

cách giữa hai chiếc xe van đậu, vừa tính toán dòng xe cộ đang chuyển động
trên đường phố. “Lẽ ra một chiếc xe van phải

đậu tại chỗ trong lúc chiếc kia bọc quanh khu nhà. Em là một nhân

viên. Tại sao anh phải nói với em chứ ?”

“Ông Peter không chịu thuê những kẻ thiếu khả năng đâu” Julia nói

dứt khoát. “Ông ấy không làm việc theo cách đó”.

“Khoan trả lời vội !” Pitt nói, giọng gay gắt. Sự nguy hiểm như một

cảnh báo đỏ, bắt đầu lóe sáng trong đầu anh. “Chúng ta đã bị bán đứng. Một
đồng mười xu cá một đô la, bọn này không phải những người ông Harper
đã thuê”.

Lần đầu tiên đôi mắt Julia phản chiếu vẻ hiểu biết. “Nếu anh đúng,

em sẽ nói gì với chúng ?”

Nếu Pitt nghĩ sự sống của họ đang lâm cảnh nguy hiểm chết người,

anh cũng không để lộ điều đó ra. Vẻ mặt anh lạnh lùng, đầu óc tập trung.
“Em nói với chúng, nơi chúng ta sẽ đến là chỗ của anh tại Phi trường Quốc
gia Washington”.

“Anh sống trong một sân bay à ?” Julia hỏi, vẻ lúng túng.
“Hầu như đã hai mươi năm. Thực ra, anh sống trên vành đai phi

trường”.

Julia nhún vai với vẻ hoang mang và nói đúng lời Pitt dặn với những

gã đàn ông trong hai chiếc xe van, trong lúc Pitt mò tìm dưới ghế ngồi và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.