THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 444

Mọi người xung quanh ai cũng hận bọn chúng đến tận xương tủy, nhưng

không dám làm gì, vì bọn chúng rất đông và mất dạy.

Có thằng bé ăn xin đi từ đâu lại, nó đi xin bàn này đến bàn khác; thằng

bé ốm o, mặt mày len luốt, ước chừng 10 tuổi. Thằng bé này hình như
không nằm trong đội thám tử nhí của Khôi Nguyên, có lẽ nó đi ăn xin là
theo lệnh của bọn đại ca. Nó đi qua các bàn rồi lần đến bàn của thằng công
tử.

- Chú ơi! Chú ơi! - Nó chìa tay ra.

- Cút đi thằng nhóc! - Thằng công tử trừng mắt.

Thằng bé sợ quá quay mặt bỏ đi, vô tình quẹt chân vào cái bàn làm ly

sữa của thằng công tử nghiêng đổ, sữa chảy dính vào cái quần hàng hiệu
của nó, khiến nó lồng lộn lên:

- Má, mày!

Nó liền đứng lên túm lấy cổ áo của thằng bé, tát liên tục mấy cái vào

mồm thằng bé, khiến thằng bé chảy cả máu miệng.

- Hu... hu... hu... - Thằng bé khóc la thảm thiết.

Thằng công tử chưa hả dạ, nó bóp sau gáy của thằng bé ăn xin, nhấn cổ

nó xuống bàn, rồi lấy chân đạp lên.

- Mày dám làm bẩn đồ của ông hả thằng chó. - Nó nghiến răng, nghiến

lợi.

- Chú tha cho cháu... tha cho cháu...- Thằng bé van xin, máu miệng nó

nhỏ từng giọt lên bàn.

Khôi Nguyên đứng phắt dậy, tiến lại chỗ thằng công tử. Không nói năng

gì, ảnh nắm lấy cổ áo nó quất cho một đấm như búa tạ vào mặt nó, cú đấm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.