THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 689

- Hoài Phong? - Con thốt lên, - Anh nói gì vậy Khôi Nguyên, làm sao có

thể như vậy được?

- Chính những điều tưởng chừng như không thể lại dễ dàng qua mắt

được người khác đấy Ngọc Diệp.

- Anh đang nói cái quái gì vậy hả?- Đình Văn hét lên.

- Thôi đủ rồi, đến nước này, anh còn muốn đóng kịch nữa sao? Nếu anh

không muốn nhận thì để tôi bắt anh phải nhận. Anh chính là Hoài Phong
con của Đăng Khoa, cũng là đứa cháu kỳ dị của ông Trịnh Vỹ. Hai mươi
năm trước anh đã làm gì anh quên cũng nhanh chứ nhỉ?

- Nói xàm, tôi đã làm gì nào? – Đình Văn thách thức.

- Anh đã cưỡng hiếp cô Hoàng Lan, cướp đi số vàng bạc đá quý của ông

Trịnh Vỹ, ép cô Kiều Oanh phải tự sát…và xém chút nữa thôi, nếu tôi đến
chậm một chút nữa thì anh đã có thêm một nạn nhân mới rồi.

- Anh...anh…dựa vào đâu mà nói vậy hả? Tôi cần gặp luật sư của mình,

tôi sẽ kiện anh tội vu khống. - Đình Văn đe dọa.

- Hừ, vừa ăn cướp vừa la làng. Anh nên nhớ vì sao anh bị bắt. Đó không

phải là tôi tài giỏi gì, mà bởi việc làm của anh khiến trời đất, quỷ thần phải
căm phẫn. Đồ biến thái kia, còn không mau hiện nguyên hình.

Đình Văn cười một tràng thích thú, rồi thản nhiên nhận tội:

- Ha…ha…ha…ha. Khá lắm! Khá lắm chàng thám tử đẹp trai. Hèn gì cô

ta, - Đình Văn liếc mắt nhìn con, lúc này đây con rất ghê tởm ánh mắt của
hắn, - Phải... anh nói rất đúng... tôi đã làm tất cả đấy! Thế thì sao nào? Hả?
Tôi sẽ bị bắt? Không đâu, tôi có rất nhiều tiền... nhiều đến nổi tôi có thể
mua chuộc hết tất cả bộ máy quan liêu hám của... tôi sẽ biến những cái án
dơ bẩn thành những thứ trơn tru sạch sẽ nhờ vào đồng tiền... anh hiểu chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.