THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 692

Tôi mừng quýnh, trước tiên tôi cởi bỏ y phục của mình. Tôi đến trước

cửa phòng tắm gõ 3 tiếng liên tiếp để cô ấy mở chốt, cho tôi nhét cái khăn
lông qua khe cửa. Bất ngờ tôi đẩy mạnh cửa xông vào. Cô Hoàng Lan hét
lên inh ỏi, nhưng vô ích…vì đồi trà đó thật sự là vắng như chùa bà đanh.
Tôi đè cô ấy đang không mảnh vải che thân xuống nền nhà ướt lạnh, cô ấy
vùng vẫy chống cự... tôi bóp cổ cô ấy đến mức cô ấy nghẹt thở gần chết...
tôi khẩn trương ép cô ấy dạng chân ra... và thúc cái đó vào... khi đã xâm
nhập trọn vẹn vào cô ấy, giải tỏa được hết sự dồn nén, tôi mới thở ra thỏa
mãn...Tôi trở lên phòng mặc đồ vào, mặc kệ cô ấy nằm la lết dưới phòng
tắm. Lát sau, cô ấy trở ra không nói câu nào. Tôi lì lợm qua phòng cô ấy,
chỉ mặt và nói: Lần sau, nếu cô không chịu “hợp tác” với tôi... tôi sẽ cho ba
cô, bà Hiền, bạn bè cô và cả thằng Thế Anh biết chuyện này. Vậy là tôi đạt
được ý muốn của mình. Kể từ lần đó, mỗi khi bà Hiền vừa ra khỏi nhà là tôi
bò qua phòng của cô ấy, bắt cô ấy “phục vụ” mình.

- Anh còn chưa nói đủ, anh là một kẻ ác dâm. - Khôi Nguyên nghiến

răng.

- Ha ha ha ha... quá đúng chàng thám tử ạ! Anh giỏi đấy! Tôi có lời

khen. Chính xác như anh nói, tôi là một kẻ mắc bệnh ác dâm ngay từ nhỏ.
Nhớ lại mỗi khi làm tình với cô ấy, tôi thường bóp cổ và thúc gối vào bụng
cô ấy! Có khi tôi đấm vào ngực, vào mặt của cô ấy... có một hôm tôi nắm
tóc cô ta tộn vào thành giường khiến máu cam vọt ra không cầm được; tôi
vày lấy bộ đồ của cô ta mới cởi ra lau máu cho Hoàng Lan. Tôi càng bị kích
thích khi thấy máu trong lúc làm tình. Tôi khiến cho cô ta rách nát không
còn gì nữa...

- Dồ dã man! – Con rít lên, giọng con nghẹn lại.

Khôi Nguyên nói tiếp:

- Từ đó mà cô Hoàng Lan hay bị chảy máu cam, ngoài ra cô ấy còn bị

rong kinh, và bị tổn thương vùng kín. Tôi đã đến gặp người pháp y khám

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.