THẦN THOẠI HY LẠP - Trang 511

hướng ra sao nữa. Mọi người lo chống đỡ với những con sóng cao ngất cứ
nối tiếp nhau bổ xuống con thuyền. Lênh đênh trên mặt biển không biết bao
lâu sau đó con thuyền trôi đạt vào một hòn đảo hay một mảnh đất liền nào đó
mà đến chàng Lyncée có đôi mắt tinh tường cũng không nhận định ra được.
Được cập bến có nghĩa là thoát chết. Mọi người sung sướng đổ lên bờ,
nhưng bỗng đâu chiêng trống nổi lên dồn dập và chỉ một lát sau từng đoàn
chiến binh lao tới vây đánh những người Argonautes. Cuộc chiến đấu diễn ra
quyết liệt suốt trong đêm đen cho tới khi tảng sáng. Trong ánh sáng mờ nhạt,
xam xám của ban mai, những người Argonautes mới nhận ra được điều lầm
lẫn. Thì ra sóng gió của Đại dương đã đưa con thuyền Argo trôi trở về bán
đảo Cyzique. Lyncée là người đầu tiên hét lên.

- Hỡi anh em! Hãy ngừng chiến, ngừng lại ngay! Đây là mảnh đất

Cyzique mà chúng ta vừa rời nó ra đi. Thật tai hại! Chúng ta đã đánh nhau
với những người bạn quý vừa giúp đỡ chúng ta!

Quả thật như lời Lyncée nói. Vì tối trời cho nên khi những người

Argonautes đổ bộ lên bán đảo thì những người Dolions tưởng rằng đây là
một lũ cướp bể, lợi dụng tình hình gió bão, làm ăn. Đau xót biết bao, khi hai
bên nhận ra bao sự lầm lẫn ấy thì đã đổ biết bao nhiêu máu, thiệt biết bao
nhân mạng. Nhưng còn đau xót hơn nữa khi trong số những người tử trận có
nhà vua Cyzicos. Được tin có lũ cướp xâm phạm lãnh thổ, nhà vua liền đích
thân thống lĩnh quân binh xuất trận. Jason đã giao đấu với nhà vua mà không
biết. Bằng một mũi lao sắc nhọn phóng đi, Jason đã kết liễu cuộc đời nhà
vua.

Nhận ra nhau, mọi người ôm lấy nhau khóc than thống thiết. Jason

đích thân đứng ra lo việc mai táng cho nhà vua. Chẳng còn biết làm gì hơn
ngoài việc tổ chức việc tiễn đưa linh hồn người xấu số về nơi yên nghỉ cho
trọng thể. Trong suốt ba ngày những người Argonautes mặc tang phục khóc
than bên linh cữu người đã chết. Sau đó họ tổ chức hội lễ và những cuộc thi
đấu như phong tục nghìn xưa truyền lại. Cyzicos chết để lại một nỗi đau
thương vô hạn cho người vợ trẻ đẹp là nàng Cleité. Không đủ nghị lực để
dẹp nỗi đau đớn trong lòng, nàng đã treo cổ tự vẫn. Các tiên nữ Nymphe xót
thương người thiếu nữ xinh đẹp có tình yêu son sắt thủy chung sớm phải lìa
đời đã đem hoa đến viếng nàng. Các Nymphe khóc than cho số phận bất
hạnh của nàng ngày đêm không nguôi không dứt. Những dòng nước mắt của
các Nymphe trào ra hợp thành một con suối và con suối đó được người xưa
gọi là suối Cleité.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.