tối, nên cậu chưa kịp xem kỹ. Sáng nay. Vừa thức giấc Tiêu Thanh Ngọc đã
trốn nhà ra đây lấy quyển bí kíp ra xem.
Tiêu Thanh Ngọc chậm rãi mở sách ra. Trong sách là những đồ hình vẽ
các huyệt đạo và cách luyện công. Tiêu Thanh Ngọc xem một hồi thì không
hiểu ra sao cả. Cậu thấy cách thức luyện công trong bí kíp khác xa so với
những gì cậu được đại sư tỷ Hồng Hoa dạy.
Tiêu Thanh Ngọc tuy rất ngạc nhiên, nhưng cậu tự nhủ có lẽ đây là môn
võ công lợi hại nên cách thức luyện tập của nó phải khác với bình thường
cũng nên.
Từ đó, cứ có thời gian rảnh rỗi là Tiêu Thanh Ngọc lại bí mật đến đây
luyện tập.
Thời gian đầu, cậu không thấy có gì khác với bình thường. Nhưng từ
tháng thứ sáu trở đi thì chuyện lạ phát sinh. Tiêu Thanh Ngọc phát hiện mỗi
lúc cậu vận công thì cái của quý dưới quần của cậu lại dựng cờ. Ban đầu,
Tiêu Thanh Ngọc còn cố chịu đựng, nhưng về sau, đầu ngọn trường thương
vươn lên cứng ngắt cứ chọc liên tục vào phần y bên dưới khiến cho cậu rất
khó chịu. Từ đó, cậu cởi truồng ra luôn để tập môn công phu "Vô địch thần
thương" cho dễ.
Thời gian qua đi. Đã hơn một năm luyện tập nội công trên bí kíp. Tiêu
Thanh Ngọc cảm thấy nội công mình chẳng cao hơn bao nhiêu, nhưng ngọn
trường thương bằng thịt của cậu thì lại phát triển hết sức lạ thường.
Tiêu Thanh Ngọc để ý mấy sư huynh đệ cùng tuổi sống chung với cậu
thì thấy trường thương của bọn chúng rất ít khi vươn lên to cứng, và nếu có
vươn cứng đi nữa cũng chỉ to cỡ 2/3 thanh trường thương của cậu mà thôi.
Thật là quái dị.
Tiêu Thanh Ngọc bắt đầu lo lắng. Cậu không dám xuống suối tắm
chung với bọn bạn nữa mà tìm một chỗ khuất để tắm một mình hoặc cậu