THẦN TRONG VÕ LÂM - Trang 239

Phong Si nở nụ cười, nhìn Lang Tà Quỷ Tẩu, lắc đầu nói: “Thú vị, thú vị,
lão tử đã hai mươi năm rồi chưa cùng người ngoài động thủ, xem ra hôm
nay phải chơi cho thỏa rồi!”
Lâm Miểu không hề quay đầu lại, chỉ cắm đầu cắm cổ chạy như điên,
nhưng y bỗng cảm thấy có một luồng khí thế trầm trọng ập tới, mang theo
tử khí dày đặc.
Trong không trung đột nhiên nổi gió, cỏ cây rạp về hướng ngược với chiều
Lâm Miểu đang chạy.
Gió điên cuồng thổi nghênh đón Lâm Miểu, dường như muốn ngăn cản
những bước tiến về phía trước của y.
Lâm Miểu hoảng hốt, không biết tại sao đột nhiên lại như vậy, rốt cuộc phát
sinh chuyện gì, y nhịn không được bèn quay đầu lại.
Lâm Miểu quay đầu lại nhưng không thấy Lang Tà Quỷ Tẩu và Phong Si
đâu, chỉ thấy lá xanh, cành xanh, cỏ xám, hoa đỏ bay đầy trời... cả không
gian đượm vẻ mỹ lệ đến quỷ dị.
Hoa, cỏ, cành, lá, bụi cùng múa lượn trong khoảng không, gió cứ thổi về
nơi đó, giống như có một nguồn lực hút cực mạnh.
“Ào...” Lâm Miều nghe thấy tiếng sóng, giống như có sấm to đánh qua, rõ
ràng mà lại kinh tâm động phách.
Tiếng sóng đến từ Dục Thủy, đến từ vách núi đó, nhưng tâm trí Lâm Miểu
lại bị vùng hư không quỷ dị kia hấp dẫn.
Luồng khí vô cùng mạnh giống như từng dòng từng dòng nước lạnh từ hư
không khuếch tán ra, tất cả hoa cỏ trong phạm vi vài chục trượng đều khô
héo.
Đột nhiên Lâm Miểu phát hiện Hỏa Quái đang thần tốc phóng về phía
mình, không khỏi thấy kinh hãi, y liền không dám do dự thêm một chút nào
nữa.
“Tiểu tử, ngươi quả nhiên chưa chết!” Hỏa Quái nhìn thấy Lâm Miểu, cao
giọng hô hoán.
“Roẹt...” Một luồng lửa điện vạch qua không gian, bắn xuống chỗ cách
Lâm Miểu không xa, trên bầu trời có một đám mây đen nhanh chóng tụ lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.