THANH CUNG MƯỜI BA TRIỀU - Trang 139

Hứa Tiếu Thiên

Thanh Cung Mười Ba Triều

Dịch giả: Nguyễn Hữu Lương

Hồi 18

ĐÔ ĐỐC HIẾN CHÂU VỆ

Lại nói Bách Lý phúc tấn vốn rất quan tâm đến quốc gia đại sự Nàng đứng
sau cánh cửa, nghe bối lặc Ang Thuận cùng mọi người bàn tính việc xây
thành đắp luỹ bèn vén màn bước ra. Mọi người nhất tề đứng dậy đón chào
hết sức cung kính. Bối lặc cũng đứng dậy dắt tay nàng cùng ngồi bên cạnh.
Nàng đợi cử toạ an vị rồi mới hỏi:
- Bối lặc muốn tìm một nơi sơn thuỷ hiểm yếu để đào đắp thành trì phải
không? Từ thuở nhỏ tiện thiếp thường được thân phụ nói cách nơi đây ba
dặm về hướng tây, xuyên qua khu rừng cây tại đồng cỏ Nga Mạc Huệ có
một toà thành gọi Ngạc Đa Lý. Toà thành này vốn do tố tiên của tiện thiếp
xưa kia xây nên. Tiền thân của tiện thiếp sau khi bị Minh Thái Tổ đánh
đuổi chạy ra miền quan ngoại bèn lui về giữ thành Ngạc Đa Lý. Về sau bị
bọn Mông Cổ đánh thành, nào đất, nào giết, tàn phá tan hoang khiến một
toà thành đẹp như gấm xinh như vóc mà nay chỉ còn trơ lại mấy viên đá
tảng và năm ba vết tường đổ. Tổ tiên của tiện thiếp bị người Mông Cổ tàn
sát đành phải ly tán mỗi người một nẻo nhưng khi chúng bỏ đi thì mọi
người lại trở về chốn cu, lấy mười bốn thôn Tam Tính này. Nếu bối lặc
không có ý muốn mưu đồ đại sự thì thôi, còn trái lại nếu muốn lập nghiệp
thì theo ngu kiến của tiện thiếp, bối lặc nên khuyên toàn thôn di cư tới
thành Ngạc Đa Lý. Thành này ba mặt là núi, một mặt là sông, địa thế hết
sức hiểm yếu. Để đỡ một phần tốn kém công của, bối lặc nên theo cách
kiến trúc của người xưa với những nền tảng sẵn có thì tốt nhất.
Khi Bách Lý phúc tấn nói tới đây thì bối lặc Ang Thuận tiếp lời, nói với
mọi người:
- Trăm nghe không bằng một thấy. Phúc tấn đã nói như vậy, chi bằng bọn ta
kéo nhau tới đó xem có phải hơn không.
Mọi người đồng thanh đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.