THANH CUNG MƯỜI BA TRIỀU - Trang 463

lúc này càng nóng dữ. Tả hữu thị vệ, không một kẻ nào là không toát mồ
hôi dầm dề. Chạy một lúc, cả đoàn vào nghỉ trong một khu rừng cây cao lá
rậm. Phía dưới bóng cây có vây màn trướng bằng vải đoạn vàng. Chính
giữa là chiếc ngai vàng của hoàng đế. Ung Chính hoàng đế xuống ngựa,
bước tới toạ ngồi chỉnh chện. Bọn thái giám kẻ cầm quạt thì quạt lẹ, kẻ cầm
khăn thì làu vội, kẻ dâng trà mát thì dâng nhanh.
Một lát sau bỗng mọi người nghe quân lệnh vang tới. Ai cũng biết đó là dấu
hiệu của Miên đại tướng đã tới. Ung Chính hoàng đế bước ra khỏi trướng,
nhảy lên mình ngựa đứng đợi.
Ngài phóng tầm mắt ra xa, chỉ thấy phía trước mặt cờ quạt thành hàng
thẳng tắp, đao kích chĩa lên trời tua tủa, toàn thể quân đội đứng im phăng
phắc dưới mặt trời nóng bỏng, đến nỗi con ruồi bay cũng nghe tiếng. Quân
sĩ mặt đổ mồ hôi tí tách thế mà chẳng kẻ nào dám lau. Đội quân tiền phong
tiến tới trước mặt hoàng đế hành lễ rồi tách ra hai bên phải trái để lộ ở
chính giữa một cây cờ đại, trên mặt thêu một chữ "Miên" rất lớn.
Rồi, Miên đại tướng quân đầu đội mũ trụ mình mặc áo giáp, cưỡi ngựa
đứng dưới ngọn cờ cao nghệu. Về phía hoàng đế thì hai bên, văn từ thượng
thư, thị lang, võ từ cửu môn đề đốc trở xuống, đều chiếu theo phẩm trật
mặc tiến y mãng bào, kẻ nào kẻ nấy bị nắng thiêu, mồ hôi chảy ra thấm ướt
cả mấy lần áo. Miên đại tướng quân cùng Nhạc tướng quân vừa thấy hoàng
đế ngự giá tới, vội nhảy xuống ngựa, lom khom quỳ làm đại lễ. Sau đó, nào
tổng binh, đề trấn, nào trấn hiệp, đô thống, tất cả, các quan dưới trướng
Nghiêu đều lần lượt tiến lên triều kiến.
Hoàng đế truyền lệnh ban yến. Miên đại tướng theo, chân hoàng thượng
bước vào trướng chia phận vua tôi ngồi xuống.
Rồi cả bọn vương công đại học sĩ bối lặc, bối tử đều ngồi cả hai bên bồi
yến. Cửu môn đề đốc, binh bộ thượng thư củng các võ quan tại kinh đô thì
bồi tiếp Nhạc Chung Kỳ và bọn quan viên xuất chinh ở phía ngoài trướng.
Ly, tách chạm nhau rổn rảng. Vua tôi vào tiệc, thật là vui vẻ. Trong bữa
tiệc, hoàng đế cũng nói tới chuyện giết Dân Dị, Dân Đường. Miên Canh
Nghiêu nghe xong, bất giác mình ớn da gà, miệng tuy không nói ra nhưng
trong lòng cũng phải ghê khiếp cái tâm địa hiểm độc của nhà vua mà tự nhủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.